Quái Phi Thiên Hạ

Chương 950 :

Ngày đăng: 11:26 30/04/20


Vở kịch ở Lan huyện xem như hạ màn, vì để tiện cho Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm rời đi Lan huyện mà không gặp rắc rối, Minh Nặc cố ý làm bộ làm tịch dẫn người đi một chuyến tới Lão Lang trại nơi tàng trữ đồ bị cướp, lúc trở về sau này lấy lý do không rõ số tiền bạc này đã đi đâu để khép lại sự tình.



Tam ty trợn mắt há hốc mồm cho rằng Ôn Đình Trạm cùng Minh Nặc là muốn ba người bọn họ bổ khuyết. Đang lúc chuẩn bị bốc hỏa, Ôn Đình Trạm lại tiếp tục một trận lừa dối, đưa ra đủ loại dấu hiệu tiết lộ số tiền bạc này đã bị người khác đưa ra khỏi thành, vì thế Minh Nặc liền để lại một vài người cùng Tề Cương thẩm vấn Tào Khuê. Ôn Đình Trạm dẫn người đuổi theo đám người đánh cắp, cứ như vậy hai vợ chồng quang minh chính đại rời khỏi Lan huyện, thẳng đến núi Phụng Lai.



Từ Cam Túc đến Bắc Hải là bốn ngàn dặm, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm xuất phát từ lúc mặt trời mọc tới lúc mặt trời lặn đã liên hệ được với Mạch Khâm, trực tiếp đi tới nơi Mạch Khâm cùng Cửu Mạch Tông dừng chân.



Bắc Hải là nơi địa linh nhân kiệt, nơi nơi đều là non xanh nước biếc, ngay cả nước biển cũng có thể dễ dàng thấy được. Núi Phụng Lai tuy rằng là một ngọn núi, nhưng lại ở trên một hòn đảo và được cô lập với đất liền bởi biển rộng. Nếu đứng ở bờ biển thượng nhìn qua, xa xa sẽ nghĩ hòn đảo là một thuyền buồm bất động.



“Hai người vì sao tới trễ hai ngày?” Đón Ôn Đình Trạm cùng Dạ Dao Quang, Mạch Khâm chau mày có chút lo lắng, sớm đã chuẩn bị từ hai ngày trước nhưng thực tế họ lại tới muộn hai ngày.



“Ở Lan huyện xảy ra sự cố, trì hoãn hai ngày.” Ôn Đình Trạm giải thích một câu.



Mạch Khâm không hỏi sâu liền cho người chuẩn bị nước ấm để hai người tắm gội, còn chuẩn bị bữa tối. Sau khi dùng bữa xong, đã lâu ba người mới có dịp nhàn nhã đàm thoại, Dạ Dao Quang tất nhiên là quan tâm tới chuyện Bách mục yêu: “Mạch đại ca, chuyện của Bạch Nguyệt, huynh có hỏi thăm được chút thông tin nào không?”



Ban đầu bọn họ nghĩ là có thể rời khỏi Lan huyện sớm nên báo Mạch Khâm không cần hồi âm lại. Nhưng lại không nghĩ tới xảy ra sự tình Tào Khuê, bởi vậy đến bây giờ bọn họ đều chưa biết thêm chuyện về Bách mục yêu.




Tuy rằng tộc trưởng không phải tộc nhân bình chọn, nhưng cô mẫu của nàng có thể trở thành tộc trưởng bằng tinh thần của cô ấy, nghe nói thiên phú của nàng ta còn hơn cô mẫu của nàng, mới mười tám tuổi đã là Nguyên Anh kỳ mà mười bảy tuổi Bạch Nguyệt mới đạt Trúc Cơ kỳ, đúng là khác nhau một trời một vực.



Bạch Nguyệt ảm đạm thương tâm muốn từ bỏ, từ nay về sau đem sự ái mộ vùi lấp ở trong lòng. Nhưng nàng cũng không biết được tên của nàng vì sao lại xuất hiện trên danh sách chờ tuyển tộc trưởng lần này.



Lúc nàng còn đang đứng ngây ngốc, Bạch Minh lại tới răn đe nàng, lại một lần nữa đối với nàng lạnh lùng sắc bén. Ngày hôm sau nàng liền dọn tới nơi ở tập trung của những người được đề cử.



Từ đây nàng không còn nhìn thấy Bạch Minh. Trước một đêm buổi tổng tuyển cử diễn ra, nàng mất tích một suốt đêm, ngày thứ hai khi trở về, nàng đã không còn một thân toàn bích. Người được đề cử làm tộc trưởng chưa tổng tuyển cử xong đã thất thân, đây là sự nhục nhã đối với toàn bộ Phượng tộc.



Bạch Nguyệt bị phế bỏ tu vi và chịu một trăm côn pháp trước mặt mọi người, nàng thế nhưng thoát chết một cách kỳ diệu.



~~~~~~~~~~~



Ngày mai mình bận xíu việc nên tạm dừng một hôm nhé mọi người!