Quái Phi Thiên Hạ
Chương 870 :
Ngày đăng: 11:26 30/04/20
“Dạ cô nương, ta muốn nghe xem.” Dạ Dao Quang rời đi, Nguyệt Cửu Tương là hồn thể tự nhiên cũng có thể cảm giác, nàng ra tiếng đối với Dạ Dao Quang.
Thấy ngữ khí hết sức bình tĩnh của Nguyệt Cửu Tương, Dạ Dao Quang rất kinh ngạc, chợt hiểu, chỉ sợ Nguyệt Cửu Tương đã nghĩ tới như thế nào báo thù, cho nên nàng có thể ngăn chặn cảm xúc của chính mình. Bởi vì nàng có một chấp niệm không thể bỏ, cũng không phải mờ mịt ứng phó, đấu đá lung tung.
Dạ Dao Quang lôi kéo Ôn Đình Trạm trốn vào rừng cây bên trong, rất nhanh Nhạc Thư Ý cùng Ấp Đức công chúa liền đã đi tới. Nhạc Thư Ý đi trước, Ấp Đức công chúa đuổi theo sau, hai người thế nhưng đều không mang thị vệ cùng tỳ nữ: “Nhạc Thư Ý, ngươi đứng lại.”
Nhạc Thư Ý nhìn bốn bề vắng lặng, dừng ngay tại hồ nước trong sân, đưa lưng về phía Ấp Đức công chúa.
“Nhạc Thư Ý, chàng từng đáp ứng với ta, đưa ra một khoản tiền không nhỏ, xác định mẫu tử ba người bọn họ có thể có cuộc sống giàu có còn lại, sẽ không truy ra nơi ở của bọn họ, chàng vì sao lại vi phạm lời hứa!” Ấp Đức công chúa búi tóc có chút tán loạn, tiến lên bắt lấy Nhạc Thư Ý, để hắn quay mặt đối diện với chính mình.
“Đúng, là ta đáp ứng ngươi, có thể ngươi còn nhớ rõ ngươi cũng đáp ứng ta cái gì chứ?” Nhạc Thư Ý ánh mắt lạnh lùng nhìn Ấp Đức công chúa.
Ấp Đức công chúa sắc mặt liền khó coi, nhưng rất nhanh nàng liền cả vú lấp miệng em nói: “Chuyện ta đáp ứng chàng không phải ta đều đã làm sao? Nhiều năm như vậy ta có từng rời khỏi khỏi kinh thành chưa? Ta có từng đi quấy rầy sự yên bình của mẫu tử bọn họ hay không? Chàng có phải hay không nghĩ ta không cho chàng một người con trai, cho nên liền nghĩ tới đưa đứa con trai kia đến? Chàng nghĩ ngươi đón bọn họ trở về, sẽ đem ta tỷ nhi đuổi đi có phải hay không!”
“Ngươi nói bậy bạ gì đó! Ta chưa bao giờ nghĩ sẽ đón họ, ta chính là muốn biết nơi ở của bọn họ. Chờ ta tra được, chỉ cần bọn họ mẫu tử ba người sống tốt, ta tự nhiên sẽ không xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Ngươi căn bản không hiểu Cửu Tương, nàng chỉ sợ đã xem ta như người qua đường...”
Những lời này, Nhạc Thư Ý không có nói ra, có thể Ấp Đức công chúa cũng hiểu được, ánh mắt của nàng trở nên âm ác: “Nếu như ngươi có thể lựa chọn, nếu như ta không phải là công chúa, ngươi có phải hay không sẽ vẫn lựa chọn Nguyệt Cửu Tương!”
“Đúng vậy.” Nhạc Thư Ý không chút do dự, “Ta đã phụ ngươi, nếu như có thể lựa chọn, ta sẽ không phụ hai người, ta có thể đem mạng của ta và phụ lòng ngươi, coi như là ta được giải thoát.”
“Tốt, tốt, tốt, Nhạc Thư Ý, ngươi hôm nay cuối cùng cũng đem thứ trong lòng ngươi nói ra, ngươi còn nói ngươi đối với nàng không có tình yêu nam nữ, ngươi gạt ta!” Ấp Đức công chúa gắt gao nhìn chằm chằm Nhạc Thư Ý.
“Ấp Đức, ngươi chưa bao giờ tin tưởng tình ý của ta đối với ngươi, nhiều năm như vậy cả thể xác và tinh thần ta đều mỏi mệt.” Nhạc Thư Ý xoa xoa trán của bản thân, “Nhiều năm như vậy, ta chưa từng tìm qua bọn họ, cũng không hỏi thăm, không đi tìm bọn họ, chẳng lẽ còn chưa đủ sao?”
“Ngươi là vì ta sao? Ngươi là vì bọn họ, ngươi sợ ta sinh đố kỵ, xuống tay với bọn họ.” Ấp Đức công chúa lạnh lùng cười, “Ta là công chúa a, bọn họ bất quá là bình dân, ta muốn bóp chết bọn họ dễ như trở bàn tay không phải sao? Nhạc Thư Ý, ngươi nói với ta, trong lòng ngươi chẳng lẽ chưa từng nghĩ tới điểm này?”
Nhạc Thư Ý không nói gì, lựa chọn im lặng.
“Ha ha ha ha...” Ấp Đức công chúa như người bị đau cười ra tiếng, “Ngươi nói ta chưa bao giờ từng tin tình ý của ngươi đối với ta, ngươi làm sao để ta tin tình ý của ngươi? Ta chẳng lẽ không biết, nếu như mẫu tử bọn họ gặp điều gì không hay, ngươi sẽ sinh hận với ta sao? Nhạc Thư Ý, đúng là trò cười lớn nhất thế gian, ngươi vĩnh viễn không tin tưởng, chỉ cần ta còn tình cảm đối với ngươi dù chỉ một ngày, ta liền sẽ không làm bị thương một chút tới bọn họ, nhưng ngươi vĩnh viễn không tin tưởng ta...”