Quái Phi Thiên Hạ
Chương 88 : Ngày Cực Âm (1)
Ngày đăng: 11:17 30/04/20
Dạ Dao Quang vừa nghe xong liền không để ý đến hình tượng liếc mắt nhìn hắn, đúng là người không biết xấu hổ mặt dày vô địch thiên hạ, sau đó cô hỏi: “Ngay cả sư môn hắn cũng đụng đến, ngược lại ta lại không thấy có người đến tìm ta.”
Ở trấn Thái Hòa cô đánh nhau với Phục Xung. Phục Xung muốn khiêu chiến nên chắc chắn sẽ động thủ tại trấn Thái Hòa, hơn nữa cô lại có thù oán với Sở gia, bây giờ ở Sở gia không có ai nhưng điều này không có nghĩa là lúc trước cũng không có ai, muốn nghe ngóng tung tích của cô cũng không phải là chuyện khó, nhưng đến nay vẫn chưa thấy có ai tìm tới.
“Ngược lại năm trước Quy Nghi môn có phái ra mấy người đi đến huyện Lư Lăng, sau đó họ đều lần lượt quay trở về, từ đó về sau câu đối ở hai bên cánh cửa tại Quy Nghi môn không còn nhắc lại nữa, trong lúc này có chuyện gì xảy ra hay không thì ta cũng không biết.” Lăng Lãng kể lại chi tiết cho Dạ Dao Quang, lúc ấy tất cả những người có đi tìm hiểu chuyện này đều cảm thấy bất ngờ, hắn cũng đã từng đi điều tra nhưng nguyên nhân cụ thể thế nào thì không thể nghe ngóng được, trái lại chưởng môn của Quy Nghi môn đã nói rằng chẳng qua chỉ là một con khỉ bình thường và còn vì chuyện này mà hung hăng khiển trách Phục Xung một trận.
“Năm trước?” Dạ Dao Quang nhướng mày, thời gian này có chút nhạy cảm, lúc đó hình như Mạch Khâm đang ở chỗ cô và cũng là lúc cô đang lâm vào trạng thái nguy hiểm, nếu như nói người nào có bản lĩnh đuổi những người này đi, vậy thì ngoại trừ Mạch Khâm ra sẽ không có người thứ hai. “Giữa Cửu Mạch tông và Quy Nghi môn không biết bên nào sẽ mạnh hơn?”
“Cửu Mạch tông?” Ánh mắt của Lăng Lãng thay đổi, trong giọng nói có chút kính trọng.
“Cô nương có lẽ không biết, ngoại trừ đại môn phái lánh đời chưa rõ ra, hiện tại có thập tông và cửu môn, thập tông chính là nơi luôn được cửu môn cung kính, sự chênh lệch của hai bên có thể hình dung như vậy, ngay cả đệ tử ngoại môn của thập tông mà cửu môn còn phải tôn trọng. Hơn nữa trong đó có tam tông phái đứng đầu thập tông và Cửu Mạch tông là môn phái đứng đầu trong tam tông đó, nơi được xem là đại môn phái tu luyện đỉnh cao nhất.”
“Sư huynh, huynh đã tỉnh rồi sao?” Dạ Dao Quang còn chưa kịp nói, Lăng Linh đã rửa mặt xong liền đi ra sân, vừa nhìn thấy Lăng Lãng cô liền chạy đến, ngay sau đó nhìn sơ người của Lăng Lãng, sau khi chắc chắn Lăng Lãng không còn đáng ngại gì nữa mới thở dài một hơi, đôi mắt cười đến híp lại: “Sư huynh không sao, thật tốt quá!”
“Huynh không sao rồi.” Lăng Lãng rất tự nhiên đưa tay lên sờ tóc của Lăng Linh giống như hôm qua hai người thân mật hôn nhau vậy, sự câu nệ giữa hai huynh muội họ đã bị phá vỡ.
“Đan dược của sư phụ chính là đan dược quý mà người đã thỉnh cầu được từ Mạch thiếu tông chủ, tất nhiên sẽ không giống bình thường.”
“Tối nay ta sẽ gác đêm, ngươi đi nghỉ ngơi trước đi, nếu như ngày mai người vẫn chưa xuất hiện thì sẽ đổi lại cho ngươi.”
Lăng Lãng không cự tuyệt và cũng không khách khí, hắn tu luyện về ngũ hành chi hỏa, mặc dù tu vi của hắn cao hơn so với Dạ Dao Quang, nhưng hắn lại không có tinh thần lực mạnh mẽ giống như Dạ Dao Quang, hắn chịu đựng qua một đêm mặc dù sẽ không xảy ra chuyện gì, nhưng sẽ ảnh hưởng đến khí lực chiến đấu của hắn.
“A...” Sau khi Lăng Lãng đã đi nghỉ ngơi, Kim Tử liều chết cũng muốn đi theo bên cạnh của Dạ Dao Quang, lúc này nó đang khoa tay múa chân vô cùng vui vẻ với Dạ Dao Quang. Ý của nó là: Chúng ta đi tu luyện thôi!
“Hiện tại ta cần phải duy trì cảnh giác, đâu thể cùng ngươi đi tu luyện được?” Dạ Dao Quang đưa tay đẩy Kim Tử ra, trong lúc tu luyện tâm phải trong trạng thái thanh tĩnh, hiện tại chẳng những trong tâm của cô không thanh tĩnh, với lại trong lúc tu luyện càng kiêng kỵ bị quấy rối, nếu như lúc này đối phương bất ngờ xuất hiện, thì chẳng phải là cô tự đào hầm cho cô rồi sao?
“A...” Kim Tử ôm đầu, vẻ mặt uất ức nhíu lại rồi dán mặt của nó cọ cọ vào người của Dạ Dao Quang, sau đó lại khoa tay múa chân: Chúng ta nói chuyện phiếm đi!
“Cùng nói chuyện phiếm với con khỉ?” Dạ Dao Quang suy nghĩ một chút về hình ảnh này, chợt cảm thấy chính mình rất ngốc, thế là quyết định bày ra vẻ mặt ghét bỏ cự tuyệt.
***
(*) Vô kế khả thi: Ý là không có mưu kế nào có thể thi triển và không có cách nào có thể dùng được.