Quái Phi Thiên Hạ
Chương 880 :
Ngày đăng: 11:27 30/04/20
Rõ ràng lần trước ở Duyên Sinh, Dạ Dao Quang còn phát hiện Qua Vô Âm cùng Thương Quân Nguyệt giao tình cũng không sâu. Xem ra vài năm nay Qua Vô Âm khẳng định đã phát sinh chuyện gì, cho nên cùng Thương Quân Nguyệt thiết lập tình bạn, hơn nữa sâu đến mức có thể không e dè nói tới việc xấu trong nhà.
Đem lời nói Dạ Dao Quang thuật lại, Qua Vô Âm nhìn Mạch Khâm cùng Thương Quân Nguyệt nói: “Cần ý kiến của mọi người, ta ngày mai xuất giá, một lát còn bận việc, lúc này cái gì cũng đều không muốn nghĩ nhiều.”
“Như thế quá vội vàng, nếu có ý kiến hay, cũng là an bài không kịp.” Thương Quân Nguyệt nhíu mày, “Muội tội gì chấp nhất khi muội sắp xuất giá, muốn trước khi xuất giá đem chuyện này làm cho thỏa đáng? Có Vô Tức ở đây, hai ngươi thường xuyên có thể liên hệ, nếu ở Phiêu Mạc tiên tông muội muốn trở về một chuyến cũng rất dễ dàng, Vân Phi Ly nhất định sẽ không ngăn trở muội.”
“Việc này đúng không thể nóng lòng nhất thời.” Mạch Khâm sau khi trầm tư cũng gật đầu nói, “Chi bằng tính toán dần dần.”
“Nếu muội không làm chút gì, tinh thần muội sẽ không yên.” Qua Vô Âm nắm chặt tay nói.
“Nàng ta hiện tại có thai trong người, nếu muội làm không tốt, lúc đó vô ý nàng ta lại xảy thai, ngược lại đem muội ra trút giận.” Thương Quân Nguyệt không đồng ý nói.
“Muội luôn thiếu kiên nhẫn như vậy.” Mạch Khâm cũng thở dài một hơi nói, “Đợi sau khi muội thành hôn, thân phận của muội sẽ không còn như vây giờ, làm việc chẳng phải là càng thêm dễ dàng?”
“Hai người thật không phải là bạn thân của ta.” Qua Vô Âm lườm hai người, ánh mắt đem bao hi vọng dừng ở Dạ Dao Quang, “Dao Quang, muội cũng không thể học bọn họ.”
Dạ Dao Quang cười khổ, suy nghĩ một chút mới nói: “Theo tục lệ dân gian, sẽ có ngày lại mặt, tỷ cũng có thể có?”
“Có a, tất nhiên có.” Qua Vô Âm nói, “Chúng ta cũng là ba ngày sau lại mặt.”
“Lúc đó sẽ gửi cảnh báo tới nàng ta.” Dạ Dao Quang cười ý vị thâm trường.
Dạ Dao Quang nhìn thấy Vân Phi Ly, Vân Phi Ly hiện tại đã trở nên trầm ổn nhưng đồng thời cũng càng ít lời. Có thể vì ngày đại hôn nên trên mặt còn có chút không khí vui mừng, đối lại trước những người tới chúc mừng vẫn như cũ là mỉm cười ứng phó.
Dạ Dao Quang cũng không có cùng Vân Phi Ly nói chuyện, mà luôn đi cùng Qua Vô Âm, đương nhiên không thể thiếu Thương Quân Nguyệt. Đã nhiều ngày đồng hành chính là cùng Thương Quân Nguyệt cảm tình càng sâu. Mạch Khâm đến Phiêu Mạc tiên tông tự nhiên không thể cùng bọn họ ở một khu. Làm tân nương nơi đất người, bọn họ tự nhiên là không cần thiết phải đi tiếp đón khách.
Ngày kế, cũng chính là ngày Qua Vô Âm cùng Vân Phi Ly đại hôn. Dạ Dao Quang còn có chút không yên lòng, nàng luôn ngóng chờ Ôn Đình Trạm đến. Biết tốc độ của Càn Dương, từ Đế Đô đến Phiêu Mạc tiên tông, buổi sáng xuất phát, cũng phải rạng sáng ngày hai mươi tư mới có thể đến. Tuy nhiên Dạ Dao Quang vẫn như cũ hy vọng.
Cũng không có biết Ôn Đình Trạm cùng Càn Dương đêm ngày hai mươi hai đã xuất phát, hoàng hôn ngày hai mươi ba cũng đã đến Phiêu Mạc tiên tong. Chẳng qua Dạ Dao Quang lúc đó có việc Qua Vô Âm nhờ đi, mà Ôn Đình Trạm lại bị Vân Phi Ly một mình mời đến một bên.
Vân Phi Ly không có đợi Ôn Đình Trạm ở nơi khác, mà là đợi ở Âm Dương cốc. Hắn mặc một bộ trường bào đỏ tía tung bay trong gió: “Ôn công tử, nơi này có quen thuộc?”
“Ta từng bị nhốt ba năm, tất nhiên là quen thuộc.” Ôn Đình Trạm thản nhiên trả lời.
Vân Phi Ly ánh mắt trở nên sắc bén, hắn nhìn Ôn Đình Trạm: “Thật sự oán hận?”
“Đồng ý trao đổi, ta muốn Sinh mệnh chi hoa, bị giam như thế không người bắt buộc, tại sao phải hận?” Ôn Đình Trạm không né tránh nhìn lại Vân Phi Ly.
Vân Phi Ly nhìn kỹ hắn hồi lâu, mới hỏi: “Ôn công tử, cái chết của mẫu thân ta có phải có liên quan tới ngươi?”
“Vân tông chủ vì sao suy nghĩ vậy? Vốn vì Vân phu nhân đi về cõi tiên khi Ôn mỗ vừa đúng lúc thoát ly Âm Dương cốc sao?” Ôn Đình Trạm khoanh tay lại hỏi.