Quái Phi Thiên Hạ

Chương 892 :

Ngày đăng: 11:27 30/04/20


“Không có quan hệ gì với Nguyên gia?” Dạ Dao Quang có chút lơ mơ.



Dựa theo thói quen tư duy của nàng, nàng cảm thấy chuyện này trừ Nguyên Đỉnh, còn ai giống như Nguyên Đỉnh muốn đẩy lật triều đình, hơn nữa thủ hạ còn có tu vi cao thâm, thật sự không thể tưởng tượng.



“Ta không có đem Nguyên quốc sư tính làm người Nguyên gia.” Ôn Đình Trạm cười, một tay kéo Dạ Dao Quang ôm vào trong lòng, đem cằm đặt ở trên đầu vai nàng.



“Chàng ý tứ này hết thảy đều là Nguyên quốc sư an bài?” Dạ Dao Quang đầu tiên là cả kinh, chợt lại thoải mái.



Nguyên quốc sư có thể nhìn ra chính mình sắp gặp đại nạn, tự nhiên là phải sắp xếp trước. Hắn khôn khéo có thể nghĩ dùng Nguyên Đỉnh để chính mình đạt được trùng sinh, chẳng lẽ lại không lo lắng nếu như Nguyên Đỉnh bởi vì hắn tác oai tác quái mà lạnh nhạt tình cảm phụ tử. Không thể giết Nguyên Đỉnh,  Hư Cốc cùng Huyền Viễn nhất định phải nghĩ hết biện pháp kéo dài Nguyên Đỉnh thọ mệnh. Nếu Nguyên Đỉnh đến Độ Kiếp kỳ, hoặc là Nguyên Đỉnh bị vây bởi Nguyên gia, hắn không nghĩ tới sự việc Nguyên quốc sư sẽ làm?



“Cho nên, năm đó Nguyên gia bị xét nhà, diệt tộc, chưa hẳn không có sự tham gia tận lực của Nguyên quốc.” Ôn Đình Trạm ánh mắt trở nên sâu không lường được.



“Là kích thích Nguyên Đỉnh thù hận?” Dạ Dao Quang cảm thấy Nguyên quốc sư này tâm tư thật sự là rất đáng sợ.



Nào đoán được, Ôn Đình Trạm lại nói: “Đây chính là ý thứ nhất.”



“Còn có dụng ý khác?” Dạ Dao Quang vội vàng nhìn Ôn Đình Trạm.




“Ôn phu nhân người đến chơi, cớ gì phải lễ vật? Còn làm nghi thức xã giao này.” Quan đại thái thái là gia chủ, không khỏi giận nói Dạ Dao Quang một câu, “Ta ngày xưa tới phủ ngươi cũng chưa từng phải làm như thế.”



“Đây là ta lần đầu tiên đăng môn, không thể thất lễ. Sau này nếu ta lại đến, liền sẽ không như vậy, cho nên đại thái thái mau nhận lấy đi.” Dạ Dao Quang một bên ngồi xuống cười nói.



Hai người hàn huyên vài câu, Dạ Dao Quang liền nhắc tới: “Đình tỷ nhi đâu? Để nàng ở tại phủ quấy rầy lâu ngày, ta cùng A Trạm đã trở về, muốn tiếp nàng hồi phủ.”



“Đình tỷ nhi ở trong phòng của nàng.” Nhắc tới Lôi Đình Đình, Quan đại thái thái không ngừng tươi cười, “Đình tỷ nhi còn có một tay thêu thùa rất tốt.”



Nguyên lai, Lôi Đình Đình đến nơi này, bởi vì trong phủ hạ nhân tương đối nhiều, một ngày có thể nhìn thấy các nha hoàn thêu thùa may vá, vì thế ầm ĩ cũng muốn làm. Mới đầu Quan đại thái thái là không đồng ý, có thể sau này không lay chuyển được, liền để tú nương phụ trách thêu thùa tại quan phủ tới. Cũng không biết có phải hay không còn sót lại trí nhớ, Lôi Đình Đình rất nhanh học được, hơn nữa rất nhiều đồ vật ngay cả tú nương cũng không làm được. Quan đại thái thái phải nhìn nàng với cặp mắt khác xưa, nhất là khi Lôi Đình Đình trầm tĩnh chuyên chú đắm chìm vào công việc, hoàn toàn không giống một hài tử mất hồn phách.



“Thật sao?” Dạ Dao Quang cực kỳ tò mò.



“Không bằng ngươi theo ta đi xem xem.” Quan đại thái thái có chút thần bí thậm chí mang theo một điểm khoe ra nói với Dạ Dao Quang.



Dạ Dao Quang cũng là tâm tình cực tốt, vui vẻ cùng Quan đại thái thái đi. Bọn họ không có kinh động tới hạ nhân, chậm rãi hướng tới phòng Lôi Đình Đình đi đến. Nhưng mà, Dạ Dao Quang bước chân một bước vào cửa, Thiên lân liền bắt đầu chấn động, nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, ánh mắt nhưng trọng, nhanh chóng dùng Ngũ hành chi khí che lấp hơi thở của nàng cùng Quan đại thái thái.