Quái Phi Thiên Hạ
Chương 915 :
Ngày đăng: 11:27 30/04/20
“Chuyện này có nên bẩm báo thiếu chủ?” Hai người phụ trách giám sát Dạ Dao Quang, nhìn Dạ Dao Quang từ bên trong trạch viện đi ra, lại nhìn cảnh trạch viện nội thảm, liền hỏi ý kiến đồng bọn.
“Chúng ta cho dù không nói, thiếu chủ cũng sẽ biết.” Tên còn lại nói.
Bọn họ liền tiếp nhận rồi chuyên tâm theo dõi Dạ Dao Quang, Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm về Ôn phủ, chỉnh lại vạt áo cho hắn: “Sớm đi nghỉ.”
“Muội cũng vậy.” Ôn Đình Trạm ôm lấy vòng eo mềm mại của Dạ Dao Quang, hôn lên khuôn mặt nàng.
Dạ Dao Quang nhìn Ôn Đình Trạm vào cửa, mới xoay người nhanh chóng trở lại Nam viên, nhưng không có lập tức nghỉ ngơi, mà là đóng cửa phòng, khoanh chânngồi, lòng bàn tay vận khí, Tử linh châu liền trôi nổi ở giữa lòng bàn tay của nàng.
Đầu ngón tay cấp tốc thay đổi thủ quyết, Tử linh châu được khí Ngũ hành thúc giục nhanh chóng xoay tròn, rất nhanh phát ra những tia chớp sáng mà mắt thường nhìn không tới, phảng phất theo hai tay Dạ Dao Quang phát ra, đan xen ở phía trên Tử linh châu. Tử linh châu trông như một đóa hoa chớp mắt nở rộ, chợt gió lốc giống như sóng biển ở trong Tử linh châu lưu chuyển. Trong Tử linh châu xuất hiện hai người đang đứng trên cầu, cảnh trong Tử linh châu hiện ra là nội Nam viên.
Dạ Dao Quang khóe môi lạnh lùng khẽ nhếch.
Ôn Đình Trạm đã nói với nàng Nguyên Dịch phái người giám thị nhất cử nhất động của nàng, Dạ Dao Quang đã nhiều ngày ra cửa đều phá lệ lưu ý, thậm chí cùng Kim Tử nội ứng ngoại hợp đều không phát hiện ra người theo dõi nàng. Nhưng Ôn Đình Trạm nếu không có nắm chắc sẽ không nói với nàng như vậy, có thể Ôn Đình Trạm không muốn cho nàng xem chứng cớ.
Nàng liền nghĩ Ôn Đình Trạm tất nhiên là trong quá trình điều tra phát hiện có người hiểu biết hành động của bọn họ, nhất là ngày nàng tiến cung, hành động Ôn Đình Trạm nói cho nàng biết, người giám thị bọn họ ở cách rất xa.
Dạ Dao Quang suy nghĩ một chút nói: “Ngươi muốn cùng ta khiêu chiến đấu pháp cũng được, chỉ cần ngươi có thể thay thế Nguyên Đỉnh chân quân làm chủ, ngươi nếu là thua, từ đây cùng Nguyên Đỉnh chân quân lánh đời không ra, ta liền ứng chiến.”
Nguyên Dịch nghe xong, cười cười, xoay người bước đi.
Dạ Dao Quang cũng không ngăn trở, Nguyên Dịch không thể làm chủ được, trong lòng hắn hiểu rõ Dạ Dao Quang sẽ đưa ra những yêu cầu như vậy, nhưng vẫn muốn đến hỏi một câu, hẳn là hành động tối hôm của Dạ Dao Quang đối với hắn mà nói quá rung động, làm hắn mất sự bình tĩnh vốn có.
Bất quá Dạ Dao Quang ngược lại là có chút mất mát, nàng tối hôm qua tặng cho Nguyên Dịch một đại lễ, chính là hi vọng có thể kích tướng Nguyên Dịch, để hắn phải tìm tới cửa, chỉ cần Nguyên Dịch đưa ra đấu pháp, nóng vội đáp ứng đề nghị của nàng, nàng liền có biện pháp gian lận, khéo thủ thắng lợi. Hiển nhiên, Nguyên Dịch là người có đủ bình tĩnh, mới có thể vừa nghe xong yêu cầu của Dạ Dao Quang, liền trực tiếp xoay người rời đi.
Hắn không ỷ vì tu vi cao hơn Dạ Dao Quang rất nhiều, mà đại ý khinh địch. Địch nhân như vậy, mới là địch nhân đáng sợ nhất.
“Đã một kế bất thành, vậy đến hai kế!” Dạ Dao Quang mày hơi hất, khóe môi giương lên, mang theo một điểm tà mị tươi cười làm người ta da đầu run lên.
Nàng tâm tình vô cùng tốt cùng Lôi Đình Đình ăn bữa trưa, dỗ nàng đi vào giấc ngủ, mới quay người trở lại phòng mình, lại lần nữa lấy ra Tử linh châu cùng Thiên lân.
Một tay khống chế được Tử linh châu, một tay khống chế được Thiên lân. Từ trong Thiên lân một luồng lũ khí Âm sát tản ra, bị Tử linh châu hấp thu, mà chủy thủ trong hoàng cung bị Dạ Dao Quang giấu ở trên nóc nhà thừa dịp lúc Vạn chiêu nghi nghỉ trưa, một cỗ hắc khí từ năm linh khí dũng mãnh vào trong cơ thể.