Quái Phi Thiên Hạ
Chương 926 :
Ngày đăng: 11:27 30/04/20
Lại một lần nữa, Dạ Dao Quang tường tận cảm nhận được Ôn Đình Trạm mưu trí có bao nhiêu cao, lòng dạ có bao nhiêu sâu!
Chỉ sợ giờ phút này Nguyên Dịch còn hoàn toàn không nghĩ tới từng cử động của hắn kế tiếp đều đã được định trước theo ván cờ Ôn Đình Trạm sắp xếp, mà Ôn Đình Trạm tại nơi sâu nhất đã đào một cái hố làm cho hắn muốn bò lên cũng không bò lên được.
“Ai là địch nhân của chàng chỉ sợ đến cuối cùng đều sẽ phải hối tiếc.” Dạ Dao Quang đột nhiên cảm thán một câu.
Ôn Đình Trạm nhướng mày: “Hối tiếc?”
“Hối tiếc vì sao phải cùng chàng đối nghịch!” Dạ Dao Quang có khí phách nói.
“Ha ha ha ha……” tiếng cười nồng nhiệt của Ôn Đình Trạm từ xe ngựa theo gió qua màn xe phiêu đi ra ngoài, thanh âm vang vọng giàu từ tính như hơi thở mùa xuân hấp dẫn không ít người đang đi trên đường, nghiêng đầu muốn nhìn một cái, tò mò muốn biết thanh âm dễ nghe này rốt cuộc phải tuấn tiếu lang quân như thế nào mới có được.
Ước chừng một canh giờ, Dạ Dao Quang tới vùng ngoại ô Mã gia thôn. Ở thôn này đại đa số người họ Mã, nhưng đối với Ôn Đình Trạm, tong miếu của Trạng Nguyên lang ở trên núi thuộc địa phận thôn của bọn họ nên bọn họ vẫn là cảm thấy rất quang vinh, Ôn Đình Trạm cùng Dạ Dao Quang vừa vào trong thôn đã được lí chính nhiệt tình chiêu đãi.
Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm hàn huyên vài câu, cuối cùng vẫn là chối từ ý tốt của lí chính, không có tới nhà bọn họ dùng bữa. Đây cũng là một trong những lý do bọn họ không tới vào tối hôm qua. Nếu là hôm qua tới, hôm nay người trong thôn sớm chuẩn bị tốt, bọn họ ngược lại không dễ khước từ.
Thôn trang thượng tất nhiên là có người, người tại thôn trang đã dựa theo phân phó của Dạ Dao Quang bố trí lễ kỷ niệm. Đã nhiều ngày nay phu thê Ấu Ly cùng Diệp Phụ duyên vẫn luôn túc trực ở đây giám sát. Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm đi dùng cơm trưa, nhân dịp tiết trời chưa tới đỉnh điểm nóng bức đi xem qua tong miếu Ôn gia.
Quy cách không có phức tạp, diện tích cũng không quá lớn, nhưng vật dụng cùng đồ đạc đều là Trọng Nghiêu Phàm cung cấp, không những đẹp mà còn tinh tế. Phong thủ bốn phía tông miếu còn đều là theo kế hoạch của Dạ Dao Quang.
Bệ hạ không có khả năng bãi triều, trong triều lại khẳng định có rất nhiều người như là Tiêu Sĩ Duệ đều muốn tham gia Ôn Đình Trạm quan lễ. Bệ hạ lựa chọn một ngày này di giá nam viên biệt cung tránh nóng, vậy không cần thượng triều, quan lại cũng không cần đi theo bệ hạ, chỉ cần ngày thứ hai lâm triều là được. Đám người Tiêu Sĩ Duệ liền có đủ thời gian tới tham gia Ôn Đình Trạm quan lễ.
“Đây đều là công lao của lão sư cùng Sĩ Duệ.” Ôn Đình Trạm giải thích nói.
Bởi vì Chử Đế Sư là thượng chủ nhân trong quan lễ của Ôn Đình Trạm, đảm đương vị trí cha mẹ Ôn Đình Trạm, mà Chử Đế Sư lại khâm điểm phó thượng thư vì Ôn Đình Trạm chính tân. Tiêu Sĩ Duệ cùng Lục Vĩnh Điềm, Văn Du là những người luôn bên cạnh, còn có những người theo yêu cầu của người thân như Dụ đại nhân, nhạc phụ của Tiêu Sĩ Duệ, Công Bộ quan thượng thư là người không thể không mời, cuối cùng Tiêu Sĩ Duệ thuyết phục bệ hạ ngày kia sắp xếp di giá biệt cung.
“Dù chỉ một ngày nhưng không xảy ra bất luận chuyện xấu gì mới là tốt.” Dạ Dao Quang sau khi nghe xong, có chút lo lắng nhíu mày.
Nếu ngày kia bệ hạ ra ngoài gặp chuyện ngoài ý muốn, hoặc là gặp chuyện kinh hách, mọi người sẽ đều liên tưởng đến nguyên do bởi vì Ôn Đình Trạm, không chừng sẽ dẫn tới việc giận chó đánh mèo.
“Đừng lo lắng Dao Dao, ta tuy rằng ngày ấy không rảnh phân thân, nhưng đã đem hết thảy an bài tốt, chỉ sợ có người không động.” Ôn Đình Trạm cười ôn hòa, nụ cười ấm áp làm người khác yên tâm tới tám chín phần, “Người dám hãm hại ta, rồi nghĩ có thể rút lui an toàn, chỉ sợ còn chưa có ra đời.”
“Quá càn rỡ rồi.” Dạ Dao Quang không khỏi trừng mắt nhìn hắn, rồi sau đó lại vẫn là hồ nghi nhìn, “Chàng nói với muội việc bệ hạ di giá, chỉ sợ là có việc cần nhờ vả a?”
Ôn Đình Trạm cầm tay Dạ Dao Quang: “Thật là không qua được pháp nhãn của phu nhân.”