Quần Áo Thủy Thủ Và Giày Chơi Bóng Màu Trắng

Chương 41 : Đắp mặt nạ và hóng phim

Ngày đăng: 09:59 18/04/20


Đưa Thẩm Ngôn đi học xong, Vương Đại Hải về công ty bận rộn làm việc.



Từ khi dựa vào việc trồng nấm mối đen kiếm được xô vàng đầu tiên, Vương Đại Hải vẫn chưa từng ngừng bước chân mở rộng nghiệp vụ.



Tính cách Vương Đại Hải mặc dù hàm hậu, nhưng thiên về phương diện nắm bắt nhu cầu thị trường lại có một loại nhạy cảm trời sinh, thời gian mười năm, hiện anh đã thuê một khu vực tương đối lớn, không chỉ trồng mỗi một loại nấm mối đen, mà là cái gì kiếm được tiền thì trồng cái đó, chỉ có điều bởi vì trồng nấm lập nghiệp, cho nên danh hiệu “vua nấm” vang dội vẫn luôn mang theo trên đầu, người trong nghề ở địa phương vừa nhắc tới vua nấm đều biết là Vương Đại Hải.



Công ty Vương Đại Hải cách Nhị Trung rất gần, nhân viên làm việc ở nơi này không nhiều, chủ yếu là phụ trách xử lý mấy chuyện kiểu như đơn đặt hàng vãng lai, khách hàng tiêu thụ, tài chính, phần lớn công nhân của Vương Đại Hải đều làm ở trang trại vùng ngoại ô.



Trước khi công ty phát triển, mỗi ngày Vương Đại Hải đều ở vườn gieo trồng với công nhân, đi sớm về tối mọi việc tự làm, thậm chí còn từng tự mình xắn tay áo xuống ruộng làm việc. Bây giờ trên quỹ đạo sự nghiệp, chỗ làm việc chủ yếu của Vương Đại Hải đã biến thành văn phòng, có điều mỗi tuần anh vẫn cứ tranh thủ đến chỗ trồng trọt xem xét. Liếc mắt một cái nhìn ruộng đồng không thấy cuối, nhấp nhô trùng điệp, gợn sóng xanh biếc chập trùng trong gió, sông lớn và khe nước dâng trào… Mỗi khi nhìn thấy những thứ đó, các loại chuyện phiền lòng của Vương Đại Hải đều bị quét đi sạch sành sanh, cảm thấy trời đất bao la, ngoại trừ người nhà thì không có gì đáng để lo lắng.



Vương Đại Hải xử lý xong công việc là buổi chiều ba giờ, anh đang đi ra ngoài công ty, suy nghĩ buổi tối làm món gì ngon, thông báo wechat bỗng nhiên vang lên, Vương Đại Hải nhìn, là bí kíp dưỡng da bảo dưỡng cho nam thật dài mà Vương Tiểu Khê gửi tới, cùng với một danh sách mỹ phẩm dưỡng da chi tiết.



Vương Tiểu Khê: “Anh, đây là danh sách em lập ra theo chất da của anh, anh nghiên cứu một chút nha.”



Vương Đại Hải lập tức đáp: “Được.”



Advertisement / Quảng cáo



Bên phía Vương Tiểu Khê yên tĩnh một chốc, lại nói: “Anh, có phải là anh thích ai không?”



Vương Đại Hải lập tức phủ nhận: “Không phải, không thể nào, đừng nói bừa.”



Vương Tiểu Khê lo lắng vô cùng: “Anh, nếu như anh thích ai nhất định phải nói với em nha, em sẽ không cười anh đâu, hơn nữa em còn có thể giúp anh trấn áp.”



Nếu như đổi người khác làm anh trai mình thì Vương Tiểu Khê chắc chắn sẽ không quản nhiều như vậy, nhưng Vương Đại Hải thực sự quá dễ lừa, một kim cương Vương lão ngũ thành thật lại ngây thơ như thế, Vương Tiểu Khê thật sự sợ anh cậu sơ ý bị người ta đùa bỡn.



Vương Đại Hải nghiêm túc nói: “Thật sự không có, anh của em tốt xấu cũng là ông chủ công ty, ngày nào không gặp khách hàng, không thể luôn mặt mày xám xịt đúng không?”




“A, tùy tiện đắp thôi.” Vương Đại Hải thấy chuyện đắp mặt nạ đã bại lộ, liền không phủ định thêm, hoảng hoảng hốt hốt mở bàn tay ra, kéo phẳng cái mặt nạ bị nắm đến nhăn nhúm, anh sợ Thẩm Ngôn cảm thấy mình ẻo lả, nói dối trắng trợn, “Cái này của em trai anh, nó bỏ quên trong nhà nên anh liền đắp chơi…”



“À.” Thẩm Ngôn hơi xoay chuyển tròng mắt, vòng qua ghế sofa đi tới trước mặt Vương Đại Hải, nhận lấy mặt nạ trong tay Vương Đại Hải hỏi, “Anh biết đắp không? Em giúp anh?”



“Được, được.” Vương Đại Hải chột dạ gật đầu liên tục.



Advertisement / Quảng cáo



Thẩm Ngôn quỳ một chân trên sofa, một chân chống đất, tư thế này thoạt nhìn có chút giống như muốn cưỡi ở trên đùi Vương Đại Hải, mà trên thực tế thì lại không chút đụng chạm, cậu mặc một bộ quần áo ở nhà, nút cổ áo đầu tiên không cài, xương quai xanh đường nét xinh đẹp vừa vặn ngay tầm mắt Vương Đại Hải, tối hôm qua Vương Đại Hải nghẹn một đêm không phát tiết, đang là lúc mẫn cảm không chịu nổi thính, bị tư thế của Thẩm Ngôn trêu chọc đến tà niệm bộc phát, vội vàng quay sang hướng khác không dám nhìn nữa.



Thẩm Ngôn nhìn xuống Vương Đại Hải, thông qua biểu cảm biến hóa của Vương Đại Hải mà đoán ra tám chín phần quỹ đạo suy nghĩ của anh, khóe môi cậu sung sướng cong cong, cầm mặt nạ trong tay tỉ mỉ đắp lên gương mặt anh tuấn mà rất có hương vị đàn ông của Vương Đại Hải, lại dùng bụng ngón tay miết miết mép mặt nạ không dính chặt, lại cứ như đang sờ mặt Vương Đại Hải, Vương Đại Hải xấu hổ đến hai má nóng bỏng, mặt nạ lạnh băng trên mặt nhanh chóng bị anh chườm nóng hổi.



Thẩm Ngôn giúp Vương Đại Hải đắp mặt nạ xong lại không lập tức đi, mà là đứng ở trước sofa xem TV, đọc ra bốn chữ dưới góc phải: “Tình yêu nông thôn?”



Vương Đại Hải sợ Thẩm Ngôn chê mình quê mùa, vội vàng điều động toàn bộ tri thức thời thượng trong đầu, nhớ lại từ ngữ Vương Tiểu Khê quen dùng lúc nói chuyện, nói một câu không ra ngô ra khoai gì: “Ừm, phần 10 «Tình yêu nông thôn», ngày thường anh rảnh rỗi hay thích hóng phim.”



Vai Thẩm Ngôn run lên.



Vương Đại Hải xuyên thấu qua hai cái lỗ nhỏ trên mặt nạ nhìn Thẩm Ngôn, trong lòng nong nóng, anh bị luồng nhiệt độ này kích động, tiếp tục vụng về dát vàng lên mặt mình: “Em trai anh nói chưa từng thấy ai như anh, cuộc sống về đêm của các tổng tài khác đều rất phong phú, chỉ anh mỗi ngày ở nhà xem TV, ha ha.”



“Ừm, quả thực… em đến phòng vệ sinh.” Thẩm Ngôn qua loa trả lời một câu, đột nhiên cứ như buồn tè quay đầu nhanh chân đi vào phòng vệ sinh, đóng cửa lại im hơi lặng tiếng ngồi chồm hỗm xuống đất cười như điên.



Người này… Thẩm Ngôn cười đến hai vai run rẩy, sao lại đáng yêu vậy chứ!?



Hết chương 41