Quan Cư Nhất Phẩm
Chương 171 : Hoài bão của Thẩm Mặc
Ngày đăng: 17:43 30/04/20
Có vứt bỏ mới có thu hoạch, người trưởng thành thực sự không ham cầu bù đắp toàn bộ thiếu sót trên đời, chỉ kết hợp tình hình thực tế, lấy ra phương án thiết thực nhất mới là thái độ làm việc thực sự.
Ví như hai người biết rõ ràng, giặc Oa chiến đấu lâu ngày trên lục địa, kỹ thuật hải chiến dần yếu đi. Vì thời đại đó, chiến thuật trên biển chẳng qua là thuyền lớn thắng thuyền nhỏ, thuyền nhỏ thắng bè nhỏ, nhiều thắng ít mà thôi, tác dụng từng cá nhân bị hạn chế tới mức tối đa.
Nếu như đem quân phí lục quân lấy ra một nửa kiến thiết hải quân, liền có thể lập ra một đội thủy sư vô địch, tiến có thể đánh tận sào huyệt của giặc Oa, lui có thể bảo vệ bờ biển.
Thích Kế Quang rất cuồng nhiệt với điều này, hắn cứ như nhìn thấy cảnh mình suất lĩnh đội thủy sư hùng mạnh đem kẻ xâm lược đuổi hết đi. Nếu có một ngày như thế, kiếp này coi như không sống uổng.
Cho nên khi Thẩm Mặc muốn gỡ tờ giấy đó từ trên tường xuống, hắn liền giữ lấy nó, dùng ngữ khí gần như cầu khẩn nói:
- Có thể nghĩ thêm một chút, biết đâu linh cảm lóe lên, có biện pháp giải quyết thì sao?
Thẩm Mặc nhìn hắn, dùng ngữ khí gần như tàn khốc nói:
- Nếu như điều này không bỏ đi, ta dám đảm bảo, toàn bộ kế hoạch của chúng ta sẽ bị Trương bộ đường vứt vào sọt rác.
- Vì sao?
Thích Kế Quang nhìn y trừng trừng, như một đứa trẻ con bị cướp mất đồ chơi.
- Chu Hoàn từng đề xuất phát triển hải quân.
Thẩm Mặc nói:
- Tao ngộ của ông ta chính là viết xe đổ.
- Có lẽ ông ta không tìm đúng phương pháp thì sao? Không thể vì một người bị nghẹn, mọi người cùng bỏ cơm chứ.
Thích Kế Quang chẳng phải là người dễ bị thuyết phục.
- Cất kỹ lý tưởng chung của chúng ta đi, đợi tới ngày có thể thực hiện hãy trả lại cho ta.
Thích Kế Quang trịnh trọng gật đầu, thu lấy tờ gấy đó.
Bỏ qua vấn đề này, Thích Kế Quan rất ít khi đề xuất dị nghị với Thẩm Mặc, tiến triển vô hình trung nhanh hơn rất nhiều. Cuối cùng hai người dùng ba ngày chọn ra được tám mươi tám phương án khả thi.
Tiếp theo đó dựa theo tài liệu quý báu này viết thành đại kế luyện binh cuối cùng, cùng với báo cáo lên nha môn tổng đốc ... Hiển nhiên cái đầu là vấn đề thuần quân sự, cái sau chính trị là chủ.
Hai người liền phân công Thích Kế Quang viết kế luyện binh, còn chuyện chính trị giao cho Thẩm Mặc xử lý.
Đối với Thẩm Mặc mà nói, trọng điểm bản báo cáo này không phải là trình bảy rõ ràng quan điểm tư tưởng quân sự, mà làm sao đánh động được người cầm quyền, chính là Trương tổng đốc. Phải biết rằng vị Trương bộ đường này tổng đốc quân vụ lục tỉnh. Tức là trong phạm vi thế lực, ông ta thấy có thể làm được là làm theo.
Làm sao để đánh động cấp trên, nhất là cấp trên có chút cứng nhắc? Trước tiên phải làm ông ta tiếp nhận, nói cách khác điều phải nói không được quá xa rời nhận thức của ông ta; thứ đến là phải có điều mới mẻ lấy ra làm mắt người ta sáng lên mới được, nhai lại ý của người khác sẽ không xong; cuối cùng là phải làm ông ta thấy rằng làm thế chỉ có lợi cho ông ta mà không có hại. Nếu như làm được ba điều này, tin rằng Trương Kinh sẽ bị thuyết phục.
Suy đi nghĩ lại, Thẩm Mặc thấy trực tiếp đề xuất chiêu mộ tân quân có hơi kinh thế hãi tục. Vì chiêu mộ binh sĩ luôn thuộc quyền lực tổng đốc nha môn, hiện giờ một tên tham tướng cũng muốn xen vào, hiển nhiên là vượt giới hạn.
Thương lượng với Thích Kế Quang xong, y đem điều này sửa thành huấn luyên tân quân, tức là chỉ yêu cầu chính phủ chiêu mộ tân binh, giao một phần cho Thích Kế Quang huấn luyện, như vậy mới không khiến Trương đại lão nhìn thấy một cái là lôi cả mẹ ngươi ra chửi. Cuối cùng Thẩm Mặc đặc biệt thêm vào câu :" .. Mạt tướng cho rằng giết giặc luyện binh, có thể làm cả hai không ảnh hưởng tới nhau."
Tiếp đó là thể hiện đặc sắc, làm Trương đại lão phải sáng mắt lên, cảm thấy chỉ có lợi và không có hại. Thẩm Mặc chọn ra hai phương án vừa độc đáo lại không bị ăn chửi. Một là yêu cầu sáng lập binh doanh, khiến bộ đội lui lại có thể thay phiên, tiến có thể không lo lắng gì. Ngoài ra có một cách độc đáo hơn, là yêu cầu chuyên môn thành lập lính cấp dưỡng, một là có thể giảm bớt gánh nặng cho bộ đội, hai là tiếp tế cho bộ đội tốt hơn.
Đợi suy nghĩ xong, Thẩm Mặc liền dùng ngữ khí của Thích Kế Quang, viết thành ( ba việc góp ý của tân nhiệm tham tướng Ninh Thiệu Đài), che dấu đi kế hoạch hùng vĩ mà mười mấy ngày qua hai người dựng lên.