Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 221 : Uống trà xong xách đồ đi đánh nhau

Ngày đăng: 17:43 30/04/20


Bành Minh Phụ giới thiệu, quả nhiên là cha con Bành Thần tuyên úy sứ Bảo Tĩnh, thế là lại hành lễ một phen, khách khí một phen. Bành Thần mặt đen xì, vừa cao hứng vừa hâm mộ nói:

- Thật không ngờ Vĩnh Thuận lại có quan lớn.



Thẩm Mặc cười:

- Đi ra bên ngoài đều là người một nhà.



Tức thì Bành Thần cười toe toét, cùng Bành Minh Phụ ngồi xuống trái phải Thẩm Mặc, hai người con trai ngồi bồi tiếp phía dưới.



Đợi năm người ngồi xuống, Bành Thần nhìn bát đĩa trên bàn, ông ta cười toét miệng:

- Tới sớm chẳng bằng tới đúng lúc, xem ra đang sắp uống Du thang trà à?



Bành Minh Phụ cười:

- Đáng lẽ phải uống rồi, Thẩm đại nhân cứ muốn đợi ông.



Một câu nói đã làm Thẩm Mặc kiếm được lời cám ơn cả Bành Thần một cách miễn phí.



Bành Minh Phụ gật đầu với con trai, Bành Nam Dực liền đứng dậy ra ngoài, Bành Thủ Trung liền đem đậu phộng, lạc, đậu hũ, cơm rang, vừng chia ra năm cái bát lớn.



Nhân lúc hai người đó bận rộn, Bành Minh Phụ kể lại đơn giản cuộc đối thoại với rồi cho Bành Thần nghe, Bành Thần mừng rỡ:

- Tốt quá rồi, nếu không có Thẩm đại nhân làm chủ, ta chuẩn bị dẫn đám con đi cướp đây.



Thẩm Mặc toát mồ hôi, vội nói:

- Ngàn vạn lần đừng làm thế, chúng ta từ xa xôi tới đây là vì cái gì? Còn chẳng phải vì để triều đình đối đãi với Thổ gia tộc tốt hơn một chút, tự chúng ta cũng có được công danh lợi lộc hay sao?



Bành Thần thở dài:

- Không tới lúc vạn bất đắc dĩ có ai muốn làm chó gấp nhảy tường, nhưng triều đình phải coi chúng ta là người đã chứ, chẳng lẽ cứ coi là chó mãi.



Thẩm Mặc nói:

- Lão đầu nhân có điều không biết đấy thôi, không phải triều đình không coi trọng chúng ta, nếu không sao lại mời chúng ta từ xa tít tới.

Y than:

- Chỉ là Chu tổng đốc đó lòng mang thành kiến, ông ta không tham dự trận chiến Vương Giang Kinh, không biết Lang Thổ binh chúng ta lợi hại, cho nên mới lạnh nhạt.



- Không biết chúng ta lợi hại?

Bành Thần nóng tính, hoa chân múa tay nói:

- Vậy thì cho bọn chúng thấy.



Tâm cơ ông ta không bằng Bành Minh Phụ, Thẩm Mặc chưa khích bác gì đã bốc lửa lớn rồi.



Thẩm Mặc thầm nghĩ đúng là người tốt, liền làm ra vẻ oán giận:

- Đúng thế đấy, bọn họ đi đánh trận không đưa chúng ta theo, đúng là có mắt không thấy núi thái sơn.
- Lại chơi thêm một lần nữa.



Bành Nam Dực rót liền cho ông ta hai bát, Bành Thần đều uống cạn, bấy giờ mới chùi mép nói:

- Một hơi làm ba bát lớn, làm việc mới có sức.

Rồi ném phắt bát vào góc lều, lớn tiếng nói:

- Thẩm đại nhân, Minh Phụ ca, chúng ta điểm binh xuất phát đánh giặc Oa thôi.



Rồi chẳng đợi hai người nói gì, hối hả bỏ đi.



Bành Minh Phụ trong lòng tức lắm, cái tên ruột ngựa này làm thế, ông ta còn nói điều kiện với Thẩm Mặc sao được nữa, đành ấm ức nói:

- Nam Dực, ngươi đừng ăn nữa, mau đi điểm binh đi.



Khối đá lớn trong lòng Thẩm Mặc lúc này mới bỏ xuống, vỗ vai Bành Minh Phụ, dùng ngữ khí chân thành nhất nói:

- Minh Phụ công, tại hạ vĩnh viễn lên tiếng vì người Thổ Gia chúng ta.



Sắc mặt Bành Minh Phụ bấy giờ mới khá hơn một chút, nghiêm mặt nói:

- Chúng tôi tin Trương đại nhân ra sao sẽ tin Thẩm đại nhân như thế, chỉ mong đại nhân đừng lừa chúng tôi như ông ta.

Giơ một ngón tay lên:

- Chỉ cần một lần, chúng ta vĩnh viễn không còn là người nhà nữa.



Thẩm Mặc thầm rùng mình, trịnh trọng gật đầu:

- Tại hạ lấy danh nghĩa tổ mẫu đã qua đời ra thề.

Hai bàn tay cuối cùng siết chặt lấy nhau.



Hơn nửa canh giờ sau, một vạn Thổ binh Tương Tây chuẩn bị hoàn tất, chậm rãi xuất phát, khi qua doanh Quảng Tây, thấy quân đoàn lam đen đã xếp đội ngũ chỉnh tề, một lão thái thái mặc áo giáp bạc quát hỏi:

- Họ Bành kia, đi đâu đấy?



Bành Minh Phụ không dám chọc vào lão thái thái, vội cười giả lả:

- Chúng tôi đi theo Thẩm đại nhân cứu viện Chu tổng đốc.



Lão thái thái lại nhìn Thẩm Mặc:

- Vì sao không gọi chúng tôi?



Thẩm Mặc sớm đã hiểu cách đối phó với lão thái thai cương liệt này rồi:

- A bà, có Thổ binh Tương Tây là đủ rồi.



- Ý gì đấy? Chẳng lẽ Lang binh bọn ta không bằng chúng sao?

Vì thế chẳng cần Thẩm Mặc dụ dỗ cũng nhổ trại xuất phát.