Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 265 : Giải Nguyên lang đấu rượu phá bách liên

Ngày đăng: 17:44 30/04/20


Câu đối thứ nhất tất nhiên là phải khó nhất, chỉ nghe sĩ tử kia cao giọng đọc :

- Thủy tiên tử trì bích ngọc trâm, phong tiền xuy xuất thanh thanh mạn.

Một câu nói thêm vào ba vần, còn có từ nhân cách hóa, còn thể hiện ra một bức tranh mê người.



Người Thiệu Hưng đều có chút kiến thức, nhất là ngâm thơ làm phú, học đòi văn vẻ, tất nhiên hiểu phải đối lại đủ cả "vần, ý, hình" mới được, ai nấy vắt óc suy nghĩ mà không ra.



Lại nhìn Giải Nguyên lang, y đã đặt bút viết xong, đi tới bên câu đối tiếp theo, nghe La Vạn Hóa cao giọng độc:

- Vế hạ liên của Thẩm sư huynh là : ngu mỹ nhân xuyên hồng tú hài, nguyệt hạ dẫn lai bộ bộ kiều.

Cũng có ba vần, cũng là nhân cách hóa, cũng là bực tranh tươi đẹp, đối rất hoàn mỹ.



*** Thủy Tiên Tử, Ngu Mỹ Nhân đều tên loại cây,



Thủy tiên tử cầm trâm bích ngọc, thổi vi vu trước gió.

Ngu mỹ nhân đi hồng tú hài, bước mềm mại dưới dưới trăng



Mọi người ra sức vỗ tay khen hay, cứ như Thẩm Mặc đã giành toàn thắng vậy.



Sĩ tử tiếp theo đọc:

- Vãn hà ánh thủy, ngư nhân tranh xướng mãn giang hồng



Thẩm Mặc hơi suy nghĩ một chút, liền đưa ra hạ liên:

- sóc tuyết phi không, nông phu tề ca phổ thiên nhạc.



Mãn Giang Hồng và Phổ Thiên Nhạc là tên làn đội nổi tiếng, đối cực chỉnh.



***

Ráng chiều chiếu nước, ngư nhân hát Mãn Giang Hồng.

Vầng trăng trên không, nông phu ca Phổ Thiên Nhạc.



Mọi người lại hò reo, Thẩm Mặc cũng nổi hứng trí, liên tục đối liền bảy tám câu, tới trước câu thứ chín mới gặp phải khó khăn, chỉ thấy thượng liên là:

- Sơn thạch nham tiền cổ mộc khô, thử mộc vi sài.

Câu đối thật sự quá xảo diệu.



Thẩm Mặc mỉm cười:
- Thi từ đối liên chẳng qua là trò giải trí vặt vãnh, đừng đắm chìm vào trong đó, làm lỡ mất chính đạo.



La Vạn Hóa thì lại bừng tỉnh cơn mê, lệ rơi đầy mặt, hành đại lễ với Thẩm Mặc:

- Đa tạ tiên sinh cứu vớt, nếu không Vạn Hóa sa vào bàng môn tả đạo, không được siêu sinh rồi.



Những sĩ tử khác cũng hành lễ:

- Đa tạ Giải Nguyên giáo huấn! Chúng tôi cả đời không quên.



Thẩm Mặc cười ha hả, không quay đầu lại nói:

- Đi hết cả đi, ta còn phải đi hạ sính lễ.



Đội ngũ hạ sính lễ mới nhớ ra chính sự hôm nay, vội vàng đánh trống thổi kèn, theo Thẩm Mặc tới Ân gia.



Đám đông không theo, vì bọn họ có việc ý nghĩa hơn để làm, đó là tranh nhau mua bút tích trân quý của Giải Nguyên lang, đây khẳng định thành bảo vật gia truyền, treo trong thư phòng khẳng định khiến văn khí lan tỏa, lòng sáng mắt trong, thầm nghĩ :" Ta không mong Giải Nguyên, Trạng Nguyên. Mong có cử nhân trong nhà cũng tốt lắm rồi."



Đương nhiên còn có cây bút tiên kia nữa, càng thêm đắt gia, “ Giải Nguyên Lang uống tửu phá bách liên", những cây bút dùng để viết văn chắc chắn là mang tiên khí, mua về cho nhi tử dùng, để không viết ra những thứ văn chương rắm chó kia nữa, tốn bao nhiêu tiền cũng đáng.



Nhưng vấn đề là một trăm tú tài kia không muốn bán câu đối, ép quá liền nói:

- Chỉ bán thượng liên không bán hạ liên.



- Con bà nó, mua cái thứ giấy rách của ngươi làm cái gì? Đem chùi đít ta còn chê.

Đám đông chửi lại.



Còn mấy cây bút kia sớm đã mất tung tích, không biết kẻ nào có tài tiên tri giấu mất trước rồi.



Đám đông đang tranh cãi não loạn trên đường, thì La Vạn Hóa đã len lén lủi mất, hắn cười đắc ý .. Hắn thu hoạch phong phút nhất, trong lòng giấu mấy cây bút, còn có cái khăn thư sinh của Thẩm Mặc.



Trở về đến nhà La Vạn Hóa đem toàn bộ thơ từ ca phú cất hết đi, khắc khổ đọc sách mười năm, cuối cùng cũng có thành tựu, về sau vào năm Long Khánh, trúng Giải Nguyên ân khoa, đương nhiên đó là chuyện sau này rồi ...



+++



Ba câu đối hay thì mình dịch, còn lại thì bình thường, xin phép được bỏ ...