Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 306 : Giấc mộng kinh thành

Ngày đăng: 17:44 30/04/20


Đám Thẩm Mặc không muốn gây chú ý, lền theo dòng người dạt sang bên đường, nhìn thấy sau hai đội quan binh là một đội xe dài dằng dặc, toàn bộ đều là xe la, kéo những chiếc xe giống nhau y như đúc. Đồ trên xe dùng vải dầu phủ lên, dùng thừng buộc kín mín, làm người xem náo nhiệt bên đường bàn tán xôn xao.



- Đây là đội xe gì mà dài thế?

Thẩm Mặc hỏi nhỏ, Chu Thập Tam nheo mắt lại nói:

- Xe của công bộ đấy, còn cắm cờ trong cung, nghe nói cung Ngọc Hi của bệ hạ bị động đất làm hỏng, có thể là đưa vào sửa Tây Uyển.



Bên cạnh có một người cười lạnh:

- Vị này chỉ biết một mà không biết hai. Bệ hạ đã nói chỉ sửa cung Ngọc Hi, đâu cần tới nhiều vật liệu như thế, chẳng phải cần tới nhiều xe kéo như thế.

Hắn chỉ chỉ vào hàng xe nói:

- Bên trong này có một nửa là hàng riêng của Triệu thị lang.



- Làm sao ngươi biết?

Chu Thập Tam không tin:

- Ngươi lật lên xem rồi à?



- Mặc dù ta chưa lật lên, nhưng ở Thiên Tân đã nhìn thấy bọn họ rỡ hàng từ thuyền xuống. Ghê lắm, tới tận tám chiếc thuyền lớn, chất lên hai trăm cỗ xe, nhìn công nhân vận chuyện cẩn thận như thế, chắc chắn phải là đồ quý hiếm.



- Tới mới đó sao?

Chu Thập Tam hỏi Thẩm Mặc, y gật đầu:

- Gần như thế.



Khi Hồ Tôn Hiến tiễn y, có than vãn Triệu Văn Hoa là một con quỷ hút máu, vơ vét mọt trăm vạn lượng bạc, còn những thứ đồ quý giá, thư pháp danh họa càng không sao kể hết, hại cho y mang cái tên thối "tuần phủ ngân sơn".



Nhưng Triệu Văn Hoa quay về nhanh như thế thì nằm ngoài dự liệu của y.



Trong mắt Chu Thập Tam lại không phải là khó khăn gì:

- Triệu thị lang có quân đội hộ tống, có thể đi đường biển, nửa tháng là về được rồi. Hơn nữa mười tám tháng giêng là sinh nhật của Cảnh Vương, hắn nhất định phải về.



Vì sức khỏe bẩm sinh không tốt, Gia Tĩnh lại thích dùng đan dược bừa bãi, có nên nhi tử rất hiếm muộn, mãi mới sinh ra được, nhưng cũng nuôi không nổi. Trước sau sinh được tám hoàng tử, tới giờ chỉ còn hai người khỏe mạnh, lần lượt là Tam hoàng tử Dụ Vương Chu Tài Hòa và Tứ hoàng tử Cảnh Vương Chu Tái Quyến. Hai đứa bé may mắn đó năm nay đều hai mươi tuổi, sinh cách nhau một tháng. Tuy nói con trưởng tôn quý hơn, nhưng bệ hạ tựa hồ không vừa ý với Dụ Vương hiền lành nhát gan. Còn từng nói Cảnh Vương "rất giống trẫm lúc còn nhỏ".



Thêm vào Gia Tĩnh chưa lập thái tử, chưa lập Cảnh Vương làm phiên vương, không khỏi khiến người ta nghĩ này nghĩ nọ.



Đương nhiên rồi, bởi vì Gia Tĩnh tiên sinh tu tiên, mặc dù không mong muốn trường sinh bất lão, nhưng tựu tin nhất định có thể vạn thọ. Cho nên việc người dưới kết giao với hai vị hoàng tử cực kỳ phản cảm. Vì thế đại bộ phận quan viên không dám tới gần hai vị hoàng tử, song Triệu Văn Hoa không sợ, vì cha nuôi của hắn bảo hắn làm.



Chẳng qua là Nghiêm các lão mặc dù xem trọng Cảnh Vương nhưng không dám tùy tiện đặt cược, liền dùng biện pháp trung gian này, sai Triệu Văn Hoa bồi tiếp Cảnh Vương ăn chơi, dù sao Lục Bỉnh cũng sẽ giúp che giấu, nên cứ mặc hắn làm càn.




Thẩm Mặc gật đầu, liền đợi ở cửa.



Không ngờ qua thời gian một tuần trà vẫn không thấy Chu Thập Tam đi ra, nhưng lại nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân hỗn loạn, mấy tên lính được một quan quân Cẩm Y Vệ dẫn đường từ ngoài đi vào, tới bên Thẩm Mặc.



Tên quan quân kia mặt lạnh tanh nhìn Thẩm Mặc, quát hỏi:

- Ngươi chính là phạm quan Thẩm Mặc của Hàng Châu?



Thẩm Mặc có linh cảm không hay, nhưng vẫn cố trấn tĩnh đáp:

- Chính là tại hạ.



- To gan!

Tên quan quân quát:

- Nơi này là trọng địa quân tình, ngươi không được gọi đã dám vào à?



Thẩm Mặc giải thích:

- Là Thập Tam gia dẫn tại hạ vào, nói muốn gặp Đại gia.



Tên quan quân cười lạnh:

- Thập Tam gia đâu?



- Vào bên trong rồi.



- Láo toét, rõ ràng ngươi tự ý lẻn vào! Ắt có mưu đồ xấu.

Tên quan quân nổi giận:

- Bắt lấy, đem về thẩm vấn kỳ càng.

Đám quan binh bên cạnh đợi câu này lâu rồi, tức thì xông đến giữ chặt lấy Thẩm Mặc, vác lên chạy ra ngoài.



- Thập Tam...

Biến cố thình lình, Thẩm Mặc mở miếng gọi lớn, nhưng bị một kẻ bịt nay lấy miệng, không kêu nổi, chớp mắt bị chúng đưa đi.



+++



Thôi xong, Lâm Xung mắc mưu Cao Cầu rồi, đợi đêm nay Cao nha nội tới thăm vợ chú đi nhé...