Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1012 : Người Trung Quốc đều là người không có khí chất

Ngày đăng: 17:25 30/04/20


Thẩm Hoành Quốc ở thủ đô nghe được tin tức, nghe nói Bao Dụ Dân tranh đi gặp khách hàng, anh ta lập tức gọi điện thoại tới hỏi, hỏi rõ ràng về sự tình Trương Nhất Phàm trải qua. Sau đó trong lòng anh ta mắng câu, Bao Dụ Dân này thật sự là ăn nói lung tung!



Thẩm Hoành Quốc nói:



- Mặc kệ chuyện này là ai đang làm, cậu cũng cần chú ý một chút, chúng ta nhất định phải tranh thủ, để cho hạng mục này được đặt ở tỉnh Tương.



Đương nhiên, bất kể là người nào hoàn thành việc này, đối với Thẩm Hoành Quốc mà nói kết quả đều như nhau. Ý tứ của anh ta chính là muốn Trương Nhất Phàm hy sinh một chút, không cần so đo cá nhân được mất, lấy đại cục làm trọng.



Trương Nhất Phàm tự nhiên sẽ có quyết định của mình, nếu là khách hàng khác, hắn tự nhiên muốn đi giúp đỡ một chút, nhưng đối phương là đầu sỏ có sản nghiệp đứng thứ hai Nhật Bản, hắn sẽ không phải lo lắng.



Nếu Đổng Tiểu Phàm nắm cổ phần ở Fuji, vậy mình còn lo lắng cái gì?



Vừa khéo Tần Xuyên và Liễu Hải từ Vĩnh Lâm vừa tới, Trương Nhất Phàm hẹn họ ở Ngọc Lầu Đông ăn cơm.



Không nghĩ tới càng khéo chính là, Bao Dụ Dân cũng tiếp khách ở đây.



Từ khi tiếp nhận nhiệm vụ này, Bao Dụ Dân không lúc nào là không hối hận. Tổng Giám đốc Sơn Bản này quả thực là một thằng khốn, là người khó hầu hạ nhất. Bao Dụ Dân vốn muốn mời anh ta ăn đồ ăn Trung Quốc, sau đó sẽ ở trong phòng riêng cùng mọi người ăn uống.



Nhưng Tổng Giám đốc Sơn Bản vào buổi trưa vẫn kiên trì với phong cách ăn riêng của Nhật, anh ta rất thích loại phong cách này, vừa thanh tĩnh vừa tao nhã. Càng muốn chết là, không ngờ anh ta lại đề xuất phải để cô gái xinh đẹp ở dưới kia đến tiếp rượu.



Vừa rồi khi ở trên lầu, Tổng Giám đốc Sơn Bản liền nhìn cô gái kia một lúc lâu, lúc ấy Bao Dụ Dân cảm thấy tiểu tử này rất dê, có phải hay không đã quan tâm cô bé này.



Quả nhiên, trong phòng riêng anh ta lại nhiều lần nhắc tới cô gái này. Bao Dụ Dân liền gọi thư ký đi nói với ông chủ khách sạn, sắp xếp cho cô gái đó lại tiếpi rượu.



Cô gái này vừa nghe nói phó Chủ tịch tỉnh Bao chỉ chính mình phải đi tiếp khách, lúc ấy liền sợ tới mức sắc mặt trắng bệch. Ông chủ khách sạn phải nói không ít cô mới cẩn thận đi vào trong phòng riêng.



Khách bình thường của Ngọc Lầu Đông, nếu không phải là giàu thì cũng sang, cô gái này cũng gặp qua không ít trường hợp, có khi cũng bị giám độc gọi riêng vào trong phòng uống vài chén. Nhưng hôm nay không giống, hơn nữa sau khi cô đi vào, nghe được người trẻ tuổi kia là khách từ Nhật tới trong lòng càng lo lắng.



Bao Dụ Dân quỳ ở đó, nhân cơ hội đứng lên,



- Cô tên gì?



Cô gái trả lời,
- Thật xin lỗi, tôi khuyên cô ấy, khuyên cô ấy một chút.



Sơn Bản Nhất Mộc hừ một tiếng, ngồi ở một bên châm điếu thuốc.



Trợ lý của anh ta vẫn không hé răng, nhìn Sơn Bản Nhất Mộc gây sức ép. Khi thấy thư ký đi khuyên Tôn Yến Yến, cô mới lén lút nói,



- Thiếu Đổng, đừng đùa quá.



Sơn Bản Nhất Mộc cười khẽ, dùng tiếng Nhật nói, không có gì, cô yên tâm đi! Người Trung Quốc chính là không có khí cốt dân tộc!



Lúc này, thư ký của Bao Dụ Dân lôi Tôn Yến Yến tới,



- Sơn Bản tiên sinh, tôi để cô ấy nói xin lỗi, ngài thấy thế nào?



Khi nói lời này, thư ký cũng ghê tởm chính mình, chẳng qua vì hoàn thành nhiệm vụ, anh ta không thể không khiến chính mình tiếp tục ghê tởm.



Tôn Yến Yến liền bưng cái chén, nói để nhận lỗi với Sơn Bản Nhất Mộc, Sơn Bản Nhất Mộc liếc mắt nhìn cái chén trong tay cô, chỉ chỉ nửa bình rượu còn lại,



- Nếu thực muốn xin lỗi, vậy uống nó đi!



Thật quá đáng, đây chính là nửa bình rượu Whiskey! Muốn Tôn Yến Yến cạn nó, chẳng phải là lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn! Nghe thấy lời nói này của Tổng Giám đốc Sơn Bản, thư ký đều nghĩ muốn dùng cái chai đập vào đầu anh ta! Sơn Bản Nhất Mộc này quá kiêu ngạo!



Nào biết Tôn Yến Yến giận dỗi, uống thì uống, cô cầm cái chai trên bàn, ừng ực ừng ực, một mạch đi xuống.



- Tiểu Tôn!!!!



Thư ký sửng sốt, muốn ngăn cản cũng không kịp nữa.



Tôn Yến Yến sau khi uống ừng ực, chỉ cảm thấy trong ngực một trận khí huyết bốc lên, cô lập tức che miệng muốn mở cửa xông ra ngoài.



Không nghĩ tới vừa đúng lúc, liền đụng vào một người, Tôn Yến Yến bị đụng phải làm lui lại mấy bước, không thể khống chế được nữa, oa một tiếng rồi đem toàn bộ số rượu vừa uống ói ra.