Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1014 : Người này đến chế giễu mình đây
Ngày đăng: 17:25 30/04/20
Quách Hoài Tài vừa nói liền mở cửa đi ra bên ngoài.
Ngoài cửa, Trương Nhất Phàm vừa khéo lại đi tới, Quách Hoài Tài lập tức ngơ ngẩn,
- Trương – Phó Chủ tịch tỉnh Trương! Thật là trùng hợp?
Trương Nhất Phàm kỳ thực cũng không có ác ý với Quách Hoài Tài, chuyện Tỉnh ủy phái hắn đi điều tra cũng không liên quan gì đến Trương Nhất Phàm, y chẳng qua chỉ là nói ra những lời nên nói mà thôi.
Hắn thậm chí không biết Quách Hoài Tài vừa ở bên vách nói xấu mình, khi nhìn thấy Quách Hoài Tài, hắn hơi hơi gật gật đầu,
- Giám đốc sở Quách cũng ở đây!
Những người ở phía sau Quách Hoài Tài, không có ai là không hoảng sợ. Đều nói tai vách mạch rừng, Quách Hoài Tài này vừa mới nói lung tung, có phải đã bị Phó Chủ tịch tỉnh Trương nghe được hay không? Một đám người này trong lòng bồn chồn.
Đã vậy vừa rồi còn khí nộ hồ hồ, Quách Hoài Tài còn thề không đội trời chung với Trương Nhất Phàm, giờ phút này không ngờ lại thay đổi sắc mặt, mang theo bộ mặt lấy lòng tươi cười nói:
- Đúng, đúng, thật khéo. Sao rồi? Thanh toán chưa ạ? Tôi giúp ngài thanh toán.
Thái độ nịnh hót kia, tưởng như là tâm phúc của Phó Chủ tịch tỉnh Trương. Vài người đứng phía sau nhìn xem có chút ngẩn ra, Giám đốc sở Quách này không phải rất hận Phó Chủ tịch tỉnh Trương sao?
Trương Nhất Phàm mỉm cười,
- Không làm phiền Giám đốc sở Quách.
Sau đó một đám người nhìn Trương Nhất Phàm vài cái rồi rời khỏi.
Quách Hoài Tài tỉnh táo lại, sắc mặt có chút không tốt, may mắn hôm nay không có uống say, còn có thể phản ứng lại.
Nhìn thấy bóng dáng Trương Nhất Phàm rời đi, Quách Hoài Tài trong lòng thầm nghĩ, anh ta chắc là không nghe thấy gì chứ?
Vừa rồi trong giây phút nhìn thấy Trương Nhất Phàm, anh ta liền tỉnh rượu tới phân nửa.
Người ở phía sau tâm tư cũng không đồng nhất, trường hợp này làm người ta có chút xấu hổ, may mắn phía dưới có một chủ nhiệm thông minh, lập tức nói,
- Phó Chủ tịch tỉnh Bao, Sorry – nếu như suy xét được mà nói, mời thông báo cho trợ lý của tôi.
Nói xong, anh ta nhún nhún vai, hương vị có chút thất lễ. Trước khi đi đến cửa, anh ta còn quay đầu lại nói,
- À, tất cả phí dùng trong này, chúng tôi đều tự mình gách vác. Tôi đã kêu trợ lý tính tiền.
Sơn Bản Nhất Mộc bước ra cửa, lộ ra vẻ mặt đắc ý cười. Ở trong thang máy, anh ta nói với trợ lý bên cạnh:
- Những người Trung Quốc này thật thú vị!
Trợ lý nói:
- Thiếu Đổng, yêu cầu này của anh, bọn họ sẽ đồng ý không?
- Yên tâm đi, bọn họ nhất định sẽ đồng ý. Đừng quên, bọn họ chỉ là một dân tộc yếu đuối! Chỉ cần chúng ta gây ra áp lực một chút, bọn họ sẽ đồng ý.
Trợ lý có chút mờ mịt, cảm thấy Sơn Bản Nhất Mộc cũng quá tự tin, nhưng cô lại không dám cãi lại, chỉ phải thành thật đi theo sau mông anh ta.
Đoàn khảo sát của Sơn Bản toàn bộ ở dưới đại sảnh chờ, còn có đoàn người của Chủ tịch thành phố Tằng. Giờ phút này vô kế khả thi, không biết có biện pháp nào để giữ khách lại.
Không nghĩ tới Trương Nhất Phàm mang theo thư ký đến đây. Sơn Bản Nhất Mộc vừa mới ra khỏi thang máy, liếc mắt một cái nhìn Trương Nhất Phàm không ngờ hiện tại lại ở trong đại sảnh. Nhìn đến người thanh niên trước mặt này, anh ta lập tức nghĩ tới một cảnh tượng kia ở Hawaii. Anh ta ở khách sạn Hawaii, lại bị Đổng Tiểu Phàm thu mua.
Hơn nữa còn khiến chú Hòa Châu Trưởng xấu mặt, Sơn Bản ở Hawaii ức hiếp rất nhiều người Hoa, duy nhất lần đầu tiên bị người Hoa ức hiếp, tất cả chuyện này đều do người trước mắt tạo thành.
Khi anh ta nhìn thấy Trương Nhất Phàm, trong lòng có chút hơi hơi khó chịu. Sao lại đụng phải người kia?
Anh ta đương nhiên biết quan hệ của Trương Nhất Phàm và nữ Chủ tịch người Phương Đông kia, lần trước chú anh ta hung hăng giáo huấn một trận, nói anh ta về sau nhìn thấy Trương Nhất Phàm, phải đi xa ba bước, chọn đường vòng mà đi.
Hiện tại Iomega là cổ đông Fuji, là một trong những ông chủ. Anh ta nhìn Trương Nhất Phàm đứng trước mặt mình, trong lòng lạnh cắt.
Bao Dụ Dân từ một thang máy khác đi ra, nhìn thấy Trương Nhất Phàm đứng ở nơi đó, trong lòng không hề thoải mái, người này đến để chế giễu mình đây.