Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1031 : Đúng là không sợ chết!

Ngày đăng: 17:25 30/04/20


Người mình cử đi không ngờ đã bị chặt đứt ngón tay?



Nghe được tin này, Quách Vạn Niên chưa từng sợ qua ai bỗng nhiên cảm thấy vô cùng sợ hãi.



Bên ngoài quán trà, Bao Dụ Dân đang bước lên xe đi rất nhanh.



Quách Vạn Niên nhặt điện thoại lên phát hiện cuộc gọi đã bị ngắt.



Lần này những người mình đã tìm đều là dân lăn lộn, tuy rằng không có liên quan trực tiếp đến Quách Vạn Niên, nhưng những người này đều có quan hệ với tài xế lái xe cho ông ta, lúc cần đến bọn họ ông ta chỉ cần nói một tiếng với tài xế.



Đợi đến lúc ông ta tỉnh ngộ liền ý thức được, mình nên làm cái gì đó để bù lại chuyện này. Những người này đều là nát tử, có thể sử dụng để giải quyết tốt những chuyện mà mình không tiện ra mặt. Nếu sử dụng không tốt bọn họ sẽ tạo phản.



Vì thế ông ta lập tức gọi điện qua cho tài xế của ông ta:



- Anh lập tức đưa họ đến bệnh viện đi, mất bao nhiêu tiền cũng được.



Tiền, đối với cấp bậc cán bộ như Quách Vạn Niên mà nói, không tính là gì.



Chỉ cần có thể dẹp yên xuôi chuyện, những nơi có thể kiếm ra tiền rất nhiều.



Lái xe nhận được chỉ thị của ông ta lập tức đi làm việc.



Hai tên thối đã bị chặt đứt ngón tay, đau đến kêu cha gọi mẹ.



Tài xế đưa họ đến bệnh viện, hai người giận đến nổi chửi tục:



- Mẹ nó, ông đây nhất định sẽ gọi người đến chém chết người phụ nữ có chồng này.



Nghe câu này, tài xế bị dọa đến sợ xanh mặt:



- Các ngươi thấy bị chặt đứt một ngón tay vẫn chưa đủ sao? Chẳng lẽ muốn bị tàn phế cả cánh tay hoặc cái chân mới vừa lòng?



Hai tên thối nói:



- Vậy anh nói phải làm sao đây? Đầu ngón tay của chúng tôi bị chặt đứt một cách vô nghĩa sao?



Lái xe trừng mắt nhìn,



- Làm việc theo quy cũ, tôi đưa các người đến bệnh viện và mỗi người được bồi thường mười ngàn đồng, chuyện này xem như chưa từng phát sinh qua.



- Mười ngàn?



Hai người trợn tròn con mắt, mười ngàn đồng để đổi lấy cái đầu ngón tay?



Lái xe nghiêm mặt lại,



- Sự việc chưa được làm thỏa đáng, đừng có được một tấc mà đời một thước, như vậy đã khoan nhượng lắm rồi. Lên xe đến bệnh viện trước, để xem có thể hay không. Nếu không thể thì coi như các ngươi bị xui xẻo.



Hai người băng bó tay leo lên xe, một người trong đó nảy sinh ác độc nói:



- Không được, cũng phải tìm bà cô kia tính nợ.




Trong bóng đêm chỉ nghe đối phương trầm giọng nói:



- Làm việc cho tôi thưởng phạt rõ ràng, nhớ kỹ mỗi ngày lúc này báo cáo tình hình cho ta.



Hai người đã bị chèn ép bởi khí thế mạnh mẽ cứng rắn của đối phương, cùng nói:



- Được, chúng tôi nhất định sẽ nghe theo chỉ dẫn của ông.



Chưa đợi bọn họ ngẩng đầu lên, người ta đã đi xa.



Nhìn bóng dáng của người này đã dọa cho hai người đổ cả mồ hôi lạnh.



- Người kia là ai?



- Không biết!



- Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?



- Còn có thể làm gì? Làm theo lời ông ta nói đi.



Hai tên thối khẽ cắn môi,



- Từ bây giờ trở đi chúng ta phải canh chừng tên lái xe kia. Mẹ nó đừng trách tên khốn khiếp này không nói tình nghĩa.



Hai người vừa nói vừa đi dần dần biến mất trong đêm tối.



Trương Tuyết Phong đang thị sát khu công nghiệp cùng ông chủ và thư ký Đằng, ông chủ đã bận cả ngày rồi vừa mới về khách sạn. Trương Tuyết Phong nhận được cuộc gọi từ vệ sĩ của Liễu Hồng.



- Đội trưởng Trương, hôm nay có hai tên thối theo dõi cô Liễu…



Sau đó anh ta đã đem đầu đuôi chuyện phát sinh trong tối nay kể một lần.



Trương Tuyết Phong nghe xong nói,



- Ừ! Làm không sai, cứ để cho bọn họ nhìn chằm chằm rồi nhìn chăm chú, để xem rốt cuộc bọn họ muốn chơi cái gì! Mặc khác, anh phải bảo vệ an toàn tuyệt đối cho chị Liễu, đừng để sơ xuất chuyện gì!



- Dạ! Tôi hiểu rồi.



Trương Tuyết Phong gác máy điện thoại và đang cân nhắc xem có nên báo cáo với ông chủ, thấy cũng muộn rồi anh ta liền đi tới đi lui trên hành lang. Vừa lúc Đằng Phi từ trong phòng của Trương Nhất Phàm bước ra, thấy Trương Tuyết Phong bồi hồi lo lắng đi đi lại lại nên hỏi.



Trương Tuyết Phong nói:



- Thư ký Đằng, Chủ tịch Tỉnh Trương ngủ chưa?



- Vẫn chưa anh có chuyện thì đi vào nói đi, nhưng mà phải nói nhanh chút đừng có làm phiền ông chủ nghỉ ngơi.



Lúc này Trương Tuyết Phong mới gõ cửa bước vào báo cáo với Trương Nhất Phàm chuyện xảy ra tối nay. Sắc mặt Trương Nhất Phàm trở nên nghiêm trọng,



- Quách Vạn Niên này đúng là không sợ chết mà! Trương Tuyết Phong, ngươi hãy phái người chú ý động tĩnh của bọn họ, đem những tin tức thu được báo cáo với tôi mỗi ngày.