Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1043 : Đừng để em điều tra được anh có việc gì
Ngày đăng: 17:25 30/04/20
Trương Nhất Phàm và Lý Hồng ngồi trong quán trà, hai người trao đổi về tình hình công tác thời gian này.
Lý Hồng vẫn thanh nhã như vậy, nâng cái cốc, dùng cái ống hút nhẹ nhàng quấy quấy, sau khi uống một ngụm, cô nhìn Trương Nhất Phàm nói:
- Anh đến An Dương có phát hiện ra cái gì không?
Trương Nhất Phàm thu ánh nhìn từ cửa sổ vào, vẻ mặt nghiêm túc nói:
- Tình hình không lạc quan cho lắm, tình trạng nhà máy sắt thép có thể dùng 8 chữ để hình dung, vô phương cứu chữa, bệnh nặng kéo dài!
Lý Hồng thở dài, tất nhiên cô cũng cảm giác được chút gì đó. Cô nhìn Trương Nhất Phàm nói:
- Có lúc, em thật sự không biết cải cách mở cửa là đúng hay sai nữa. Bây giờ kinh tế phát triển rồi, những cán bộ biến chất cũng ngày càng nhiều. Làn sóng tham nhũng không thể chấm dứt được.
- Cái này rất bình thường, anh cho rằng ai cũng giống anh, vô dục vô cầu.
Trương Nhất Phàm cười cười, ngày trước khi hắn làm quan ở phía dưới, cũng thường xuyên đau nhức về những cảnh không lành mạnh đó, bây giờ đến ủy ban nhân dân tỉnh, ngược lại có một số việc, không thể buông tay đi làm được.
Làm chức phó có rất nhiều cái không tiện, hơn nữa lại còn phải bận tâm tới rất nhiều việc. Trương Nhất Phàm bình thường khi nghĩ đến những chuyện này, trong lòng cảm giác không thoải mái.
Lý Hồng nghe thấy Trương Nhất Phàm tự nói mình như vậy, cô liền hỏi lại một câu:
- Nếu là anh, anh có giống bọn họ không?
- Anh ư?
Trương Nhất Phàm cười nói:
- Em thấy thế nào?
Lý Hồng nhìn hắn, nghiêm mặt nói:
- Chúng ta có thể to gan như này nói người khác, đó là vì chúng ta nhân tố bẩm sinh tốt, ông trời đã quyết định thì chúng ta không cần tham gia, có thể có được những thứ mà những người khác cả đời cũng không có được. Có lẽ nguyên nhân chính là như vậy, chúng ta mới có thể khinh thường những người làm những chuyện tham nhũng kia. Có lúc anh thường nghĩ, mình làm một cán bộ Ủy ban kỷ luật, nếu không có những yếu tố bẩm sinh này, có thể mình sẽ giống những người khác, tham nhũng, cái gì cũng cần hay không?
Cô chỉ chỉ Trương Nhất Phàm:
- Nhất là anh, khi sinh ra đã có được tất cả những gì mà cả đời người khác cố gắng, thậm chí tất cả những gì mà họ mấy đời cố gắng, cho nên anh mới có được thành tích như ngày hôm nay, nếu anh sinh ra trong một gia đình nghéo khó, hai bàn tay trắng, cái gì cũng phải dựa vào anh dốc sức làm mới có được, anh có bảo đảm được rằng không chịu sức hấp dẫn của bên ngoài không? Sắc đẹp trước mặt, anh có thể thờ ơ được sao?
Cô tất nhiên không muốn thấy, hoặc nghe thấy Trương Nhất Phàm phóng đãng với người con gái nào khác.
Có người nói, Tiểu Tam còn ghen hơn cả Nguyên Phối, lời nói này không có chút giả dối nào.
Trừ phi cô không thèm để ý, hoặc là vì một nguyên nhân nào khác, vậy thì khỏi phải bàn.
Nếu Trương Nhất Phàm muốn bản thân, Lý Hồng cho rằng mình có tư cách quản hắn.
Lý Hồng nhẹ nhàng nói:
- Đừng để cho em điều tra được được anh có gì không phải, nếu không em sẽ tự tay bắt anh lại.
Trương Nhất Phàm rùng mình, ngoài miệng lại mở câu vui đùa:
- Em thực sự tuyệt tình như vậy sao? Muốn mưu sát chồng mình sao?
Lý Hồng hung hăng nhìn hắn một cái:
- Chỉ cần anh không phạm sai lầm gì ở phương diện mỹ sắc, tiền đồ quang minh, hi vọng anh tự giải quyết cho tốt.
Trương Nhất Phàm buồn bực nói:
- Nhưng hiên tại anh đã không có cách nào tự đẩy mình rồi. Nếu để anh buông tha em, anh tình nguyện không làm chức Phó chủ tịch tỉnh này nữa.
Đây là lời nói từ đáy lòng, Lý Hồng tất nhiên nghe ra đâu là thật đâu là giả.
Cô khẽ cắn môi:
- Về sau không được nhắc đến chuyện này nữa, em chỉ vì muốn tốt cho anh, anh suy nghĩ cẩn thận lại đi!
Quả thực trong suy nghĩ của Lý Hồng, cô sớm đã nhìn đúng phẩm chất con người Trương Nhất Phàm, nếu không có sẽ không u mê mà cùng Trương Nhất Phàm xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Lý Hồng dù sao vẫn là một người phụ nữ bình tĩnh, từ khoảnh khắc ấy, trong lòng cô sớm đã có một cách, bất luận như thế nào, đều phải nâng đỡ Trương Nhất Phàm đến bị trí lý tưởng nhất. Về phần hắn leo cao được như thế nào, vậy phải xem may mắn của bản thân hắn ra sao.
Lý Hồng nghĩ nhiệm vụ của bản thân mình chính là dốc sức ứng phó, vì sự thăng quan tiến chức của Trương Nhất Phàm. Lần này Quách Vạn Niên và Bao Dụ Dân bất mãn với Trương Nhất Phàm, trong mắt cô, cô nhớ rõ trong lòng.