Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1050 : Tôi không phục
Ngày đăng: 17:26 30/04/20
Rượu ngày hôm nay, khiến cho mọi người uống cũng không yên, ai cũng đều cảm thấy không được tự nhiên, nhưng lại không tìm được lý do để rời đi, có thể nói, bọn họ không có dũng khí để tìm lý do rời đi.
Điều khiến mọi người cảm thấy có hứng thú nhất chính là, Trương Nhất Phàm cầm một cái bát lớn, rót đầy một bát rượu.
- Hôm nay tôi mời mọi người một bát rượu, vì tương lai của nhà máy sắt thép, vì sinh tồn của hơn mười vạn công nhân viên chức, chúng ta nhất định phải cạn!
Lời này nói ra trong lòng mọi người rùng mình, Phó chủ tịch Trương đây là có ý gì? Lời này lộ ra hình ảnh tráng sĩ tự chặt cổ tay mình, có hương vị của anh hùng bi ca. Giám đốc sở Công nghiệp và Công nghệ thông tin, vốn định nâng bát rượu này lên, nhưng cân nhắc có chút không đúng.
Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, cũng nghĩ thầm lời nói này trong lòng, Phó chủ tịch tỉnh Trương hôm nay có chút bất thường? Anh ta chưa từng thấy qua, có người dùng bát rượu để mời, mà bát rượu này của hắn, là kính một vài đại nhân vật của nhà máy sắt thép này.
Bảy người ngơ ngác nhìn nhau, nhất thời không biết nên làm gì bây giờ?
Trương Nhất Phàm đứng lên, bưng bát rượu lớn tiếng nói:
- Uống đi, sao tất cả đều không uống?
Hùng Quế Lâm nói:
- Phó chủ tịch Trương, là chúng tôi kính ngài mới đúng, ngài là lãnh đạo, chúng tôi kính ngài.
Trương Nhất Phàm nhìn Hùng Quế Lâm nói:
- Đừng, bát rượu này, nhất định là ta mời kính các anh, các anh kính tôi lại là chuyện khác.
Hắn bưng bát,
- Tôi đây là lần đầu tiên kính rượu mọi người, hy vọng đây cũng là lần cuối cùng.
Lời này vừa nói ra, rất nhiều người trong lòng đều luống cuống.
Rượu chặt đầu?
Giọng điều này rất có hương vị của sự cường tráng vừa đi không còn quay trở về.
Ngô Hữu Tài đứng lên nói:
Tuy nhiên trong lòng vẫn nghĩ, Trương Nhất Phàm chỉ là đánh động bọn họ.
Ai biết lần này là đánh thật, một vào cán bộ cấp quan trọng của nhà máy sắt thép đã không khống chế được.
Lâm Đông Hải đứng tại chỗ tuyên bố, lệnh bắt giam đối với Hùng Quế Lâm, Quách Quân Lâm, Lư Quảng Sinh, Vương Tín Sơ.
Bốn người nghe được tin tức này, Hùng Quế Lâm lập tức rống lên,
- Tôi không phục! Tôi không phục!
Lâm Đông Hải phất phất tay, không nói nhiều,
- Đưa đi!
Bốn người lập tức bị người của Ủy ban Kỷ luật đưa vào xe, Lâm Đông Hải bắt tay với Trương Nhất Phàm, hai người nói vài câu. Ngay lập tức lên xe.
Ba chiếc xe đến đi vội vàng, khiến trận yến tiệc này cầm nhiều hơn một đoạn nhạc đệm. Mãi đến khi chiếc xe rời khỏi cửa chính nhà khách, Trương Nhất Phàm mới nói:
- Bây giờ có thể uống rượu rồi. Mọi người tùy ý đi!
Ăn xong bữa cơm này, một chút nữa còn lời tuyên bố quan trọng liên quan đến bổ nhiệm vị trí, Trương Nhất Phàm mắt nhìn Ngô Hoài Tài, phát hiện Ngô Hoài Tài cũng có chút nơm nớp lo sợ.
Bảy vị đại Chủ tịch ở đây, trong một lần đã bị bắt tới bốn, còn lại ba người làm sao còn có tâm tư ăn cơm? Vẫn cứ không thể không miễn cưỡng một miếng lại một miếng hết bát cơm.
Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố trong lòng thầm nhủ:
- Trương Nhất Phàm lần này ra tay, đem trực hệ của Quách Vạn Niên một lưới bắt hết, khó tránh có phần chó cùng rứt giậu?
Trong bốn người đó có cả người phụ nữ của anh ta, một là con rể, còn có một là em rể, trong lòng anh ta cân nhắc, có lẽ nào là Trương Nhất Phàm mượn cơ hội trả đũa, cho Quách Vạn Niên một cú đánh phủ đầu?
Giống như Hùng Quế lâm, Quách Quân Lâm những người này, một khi bị Ủy ban Kỷ luật tỉnh bắt giam, còn muốn trở lại vị trí này, chỉ sợ là không có khả năng.
Giám đốc sở Công nghiệm vẫn không có mấy lời để nói, hôm nay không khí rất áp lực, người của Ủy ban Kỷ luật trong lúc Phó chủ tịch tỉnh Trương thị sát bắt người, thời gian rất trùng hợp. Có nhìn thế nào, cũng giống như Phó chủ tịch tỉnh Trương sắp xếp tốt bắt một cái lưới lớn, và con cá tề tựu, hắn liền một lưới bắt sạch. Sạch sẽ lưu loát, ngay cả cá lọt lưới cũng không có. Đều nói Phó chủ tịch tỉnh Trương là người lòng lang dạ sói, xem ra quả nhiên không sai!