Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1054 : Bọn họ vô tội

Ngày đăng: 17:26 30/04/20


Đêm đã khuya, ở trong nhà Phó chủ tịch tỉnh Quách Vạn Niên, bao phủ một lớp mây đen.



Quách Tiểu Dũng từ Phú Dương vội trở về nói:



- Ba, sao lại ra nông nỗi như vậy? Để con đi tìm Bí thư Lý.



Quách Tiểu Dũng đứng lên đòi đi, Quách Vạn Niên quát một tiếng nói:



- Không được đi!



- Ba——



Quách Vạn Niên mặt bình tĩnh, sớm đã đã không còn nhuệ khí như năm đó. Giờ phút này, tâm tư ông ta loạn hết cả lên rồi. một đứa em rể, con gái và con rể của mình lúc này đây tất cả đều bị người ta một lưới bắt hết. Mà chính mình cứ thế bó tay không có cách nào giải quyết.



Lý Thiên Trụ không chịu gặp mình, điều này làm cho Quách Vạn Niên cảm thấy trời như muốn sụp xuống dưới vậy, tất cả coi như hết rồi.



Đã đến nông nỗi bị cô lập bốn phía, cùng đường bí lối. Quách Tiểu Dũng với thân phận gì? Chỉ là một Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố mà thôi, một Trưởng ban thư ký nhỏ nhoi, ở trong mắt Bí thư Tỉnh ủy người ta, không đáng nhắc tới.



Nhìn thấy Quách Tiểu Dũng kích động như thế, Quách Vạn Niên thở dài nói:



- Vô dụng thôi, con đi rồi cũng không gặp được Bí thư Lý đâu.



Đích thực, ông ta ngay cả mình cũng không gặp, làm sao có thể chịu gặp nhân vật nhỏ như Quách Tiểu Dũng này chứ?



- Vậy cũng không thể trơ mắt ra mà nhìn bọn họ ngồi tù mấy năm như vậy được.



Dù sao Quách Tiểu Dũng tuổi còn trẻ, dễ dàng bị kích động. Kỳ thật, làm sao mà Quách Vạn Niên không nghĩ tới chứ? Chỉ có điều giờ phút này phát hiện bình thường bản thân hô mưa gọi gió bây giờ cũng bất lực. Ngay cả chính mình một cán bộ cấp Thứ trưởng cũng cứu không nỗi con rể và con gái của chính mình, còn ai có thể giúp được mình đây?



Bao Dụ Dân, đúng rồi, chính là Bao Dụ Dân.



Quách Vạn Niên cảm thấy, Bao Dụ Dân hẳn là có thể giúp được chính mình. Cho dù thế nào, mình với ông ta vẫn là người cùng trên một thuyền, ông ta không đến mức tuyệt tình như thế chăng?



Ông ta nhìn đứa con của mình nói:
Thời điểm trước kia, Bao Dụ Dân luôn gọi là Vạn Niên, hoặc là kêu lão Quách, cách xưng hô hôm nay, rõ ràng có chút khách khí. Có chút khách khí chính là như người xa lạ.



Bao Dụ Dân muốn cùng mình phân rõ giới tuyến, Quách Vạn Niên mắng rủa trong lòng, tên cáo già này.



Đích thực, ông ta đoán không sai, Bao Dụ Dân quyết tâm cùng ông ta phân rõ giới tuyến, một Phó chủ tịch tỉnh xui xẻo, không đáng cùng ông ta có thêm liên quan gì. Sống trong quan trường nhiều năm như vậy, Bao Dụ Dân tự nhiên có một chiêu để bảo vệ chính mình.



Bây giờ may mắn của anh ta, mình không phải là địch chính diện của Trương Nhất Phàm. Nếu không người khóc hôm nay là chính mình. Tuy nhiên, từ khi anh ta nghe được Trương Nhất Phàm đang trong lúc thị sát, mới bắt tay vào đã lấy lòng được vài vị Chủ tịch nhà máy sắt thép An Dương, anh ta biết là tình thế đã không ổn.



Bởi vậy, anh ta lập tức tỉnh lại, thông báo cho người phía dưới chú ý lời nói và việc làm của bản thân. Tối nay Quách Vạn Niên tìm mình, trong lòng anh ta sớm đã có đối sách.



Quách Vạn Niên nói:



- Phó Chủ tịch tỉnh Dụ Dân, ngài có rảnh sao? Đi ra ngoài uống ly trà nào!



Trong khoảng thời gian này Bao Dụ Dân ngủ khá sớm, huống chi đã mười hai giờ rưỡi, anh ta cười nói:



- Phó Chủ tịch tỉnh Quách, ông không phải là nói đùa với tôi chứ? Đã giờ gì rồi? Còn đi uống trà?



Kỳ thật uống trà chỉ là lấy cái cớ, trong lòng anh ta hiểu rõ, Quách Vạn Niên bất luận tìm một cái cớ gì, mục đích căn bản này chính là muốn mình cùng hắn đứng ở cùng một chiến tuyến, cùng tiến cùng lui.



Lúc này Bao Dụ Dân mới chẳng phải là tên ngốc, ở thời điểm Quách Vạn Niên ông ta đang xui xẻo, anh ta còn đi tiến gần để tìm cái chết. Quách Vạn Niên ít nhiều trong cách xưng hô của anh ta với chính mình, cảm giác được tâm tư tên khốn khiếp này, muốn cùng mình phân rõ giới tuyến .



Quán trà là căn cứ điểm của Quách Vạn Niên, ở nơi đó nói chuyện khá an toàn, bởi vậy hắn muốn ở quán trà nói chuyện cùng Bao Dụ Dân. Bao Dụ Dân hẳn là biết ý tứ trong lời nói của mình, đi quán trà cũng không phải vì để uống trà.



Ai biết Bao Dụ Dân sớm có tính toán trong lòng, người ta sẽ không ngốc đến nỗi cùng tiến cùng lui cùng ông ta vào lúc này. Bởi vậy, Bao Dụ Dân nói:



- Tôi ngủ rồi, có chuyện gì ngày mai nói sau! Ông cũng đừng nghĩ nhiều quá, đi ngủ sớm một chút!



Sau đó anh ta liền cúp điện thoại, Quách Vạn Niên nhìn âm thanh bận máy trong điện thoại, tức giận đến ném điện thoại di động nói:



- Tên khốn khiếp!