Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1075 : Con đường này cũng cần tu sửa rồi
Ngày đăng: 17:26 30/04/20
Hành động lần này của Liễu Hải, một là để thay Hồ Lôi xả giận, hai là rung cây dọa khỉ và thứ ba là để thăm dò gốc đáy của tổ chức Tây Phong. Đó chính là cái gọi là kế sách một hòn đá hạ ba con chim. Dụng ý thật sự của Liễu Hải, đến bản thân Âu Dương Mạc cũng không rõ, bởi vì nó thuộc vấn đề cơ mật cao của tổ chức Tia Chớp.
Hồ Lôi tất nhiên không thể ngờ đằng sau con cờ này của Liễu Hải vẫn còn con cờ khác. Ô Dật Long cũng đoán được hành động lần này có vẻ như là nhằm vào cái thế lực trên con đường Vĩnh Lâm kia. Điều này cho thấy, dựa vào đội ngũ công an với Âu Dương Mạc, Liễu Hải cầm đầu, chuẩn bị sẽ bắt tay chỉnh đốn lại việc con đường Vĩnh Lâm.
Từ hồi Trương Nhất Phàm điều phối lại hệ thống công an, Ô Dật Long không can thiệp được vào chuyện này nữa. Nhưng lần này Trương Nhất Phàm rời Vĩnh Lâm lên tỉnh Ô Dật Long ngồi được lên cái ghế lần đầu tiên, y tất nhiên lại có ý muốn giành lại quyền chỉ đạo đội ngũ công an.
Hành động lần này của Âu Dương Mạc không thông qua Ô Dật Long, Ô Dật Long trong lòng tất nhiên là có tức khí. Dù là các người có Trương Nhất Phàm nâng đỡ, thì cũng không thể không tôn trọng cái chức Bí thư thành ủy của y.
Ô Dật Long mặc dù không muốn giở mặt với Trương Nhất Phàm, nhưng y cũng thấy cần phải gõ cho Âu Dương Mạc vài cài, nếu không sau này, cái uy tín của một Bí thư thành ủy như y sẽ bị hủy hoại mất.
Mà trong lúc này, Trương Nhất Phàm và Diêu Mộ Tình với Lý Hồng lại ở sơn trang suối nước nóng không hẹn mà gặp. Lý Hồng trong một thoáng chốc nét mặt hiện rõ tia tức giận. Trương Nhất Phàm thầm than: “Lần này tàn đời rồi, chắc chắn sẽ bị Lý Hồng hiểu lầm”.
Diêu Mộ Tình đang cúi đầu chỉnh lại cái khăn quấn hông, không nhìn thấy nét thần sắc thoáng qua lúc đó của Lý Hồng, khi cô ngẩng đầu lên thì thấy đối phương đang đứng với dáng vẻ lạnh lùng, kiều diễm phi phàm, kiêu ngạo tới mức khiến người ta không có cách nào chạm tới, có cũng cảm thấy hơi sững sờ.
Cô thầm nghĩ, bản thân trong mắt người khác đã đủ lạnh lùng kiều diễm rồi, hầu hết đàn ông bình thường nhìn thấy cô thường không dám đến gần, đặc biệt là ở Vĩnh Lâm, những nơi mà Diêu Mộ Tình tới, bất kể là trắng đen đều bị cô thần phục. Nhưng cô gái này không ngờ còn hơn mình xa.
Mà cứ phàm là mỹ nhân thì đều có một điểm tương đồng, đó là sự kiêu ngạo, không nể tình.
Các cô này thường không bao giờ để mắt đến những người phàm trần thô tục, mắt cao hơn trán. Chỉ có những người anh hùng trong thiên hạ mới có thể làm cho họ siêu lòng. Từ cổ chí kim, mỹ nhân luôn đi cùng với anh hùng, không có phong thái hào khí bá vương thì làm sao có vinh quang Ngu Phi?
Về điểm này, Lý Hồng và Diêu Mộ Tình có sự tương đồng. Trong tâm tưởng của họ, chỉ có thể thấy vui sướng, vinh quang vì anh hùng mà thôi.
Nhìn thấy Trương Nhất Phàm và Diêu Mộ Tình cùng xuất hiện, Lý Hồng trong thoáng chốc để đánh mất lý trí, hai người cùng có mặt ở một nơi như thế này, thì dù là con ngốc cũng có thể nghĩ ra, bọn họ đến đây làm gì.
Việc này đối với Trương Nhất Phàm mà nói, quả thật đúng như là cục bùn rơi trong đũng quần, chẳng có cách nào giải thích rõ ràng được.
Do đó, hắn đã lệnh cho Trương Tuyết Phong lái xe đến thẳng Ngọc Lầu Đông.
Từ sơn trang suối nước nóng về thành phố chỉ mất có hơn hai mươi cây số, tuyết cũng đã ngừng bay từ lâu, bốn bề đều một cảnh tượng mênh mông.
Bởi vì băng tuyết bao trùm cả mặt đường, quan sát không thấy những chướng ngại vật ở trên đường cho nên Trương Tuyết Phong trong lúc lái xe đã cho xe đi vào một ổ gà lớn giữa đường, làm cho cả chiếc xe bị rung lắc, người trong xe chao đảo.
Diêu Mộ Tình ngồi ở ghế bên phải, cách vị trí ngồi của Trương Nhất Phàm một khoảng khá xa, nhưng không ngờ bị xe lắc mạnh đột ngột, cô không giữ được vừng, cả thân người đổ nghiêng về phía Trương Nhất Phàm.
Một bàn tay hơi lạnh đè lên tay của Trương Nhất Phàm, đồng thời hai chiếc vai cũng va vào nhau. Trương Nhất Phàm lập tức có cảm giác man mát từ mu bàn tay tác động vào các giác quan của mình. Diêu Mộ Tình ngượng ngùng nhìn hắn cười nói:
- Em xin lỗi!
Trương Nhất Phàm nhìn lên phía trước một cái, có chút không hài lòng.
Trương Tuyết Phong vội giải thích:
- Tôi xin lỗi, vừa rồi nhìn không rõ đường, cho xe chạy phải ổ gà.
Diêu Mộ Tình cũng tiếp lời đỡ cho Trương Tuyết Phong:
- Con đường này cũng cần phải tu sửa rồi.
Nói xong lời này, bàn tay cô mới rời khỏi mu bàn tay Trương Nhất Phàm.