Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1079 : Chỉ là giám sát
Ngày đăng: 17:26 30/04/20
Ngày hôm sau, Lý Thiên Trụ không ngờ đã trở về.
Trưởng ban thư ký tỉnh Tương tự mình đến gọi Trương Nhất Phàm, Bí thư Lý có lời mời.
Trương Nhất Phàm liền theo Chu Anh Văn tới văn phòng Tỉnh ủy, Lý Thiên Trụ từ thủ đô trở về, xem ra có chút mệt mỏi. Trương Nhất Phàm đoán rằng hôm qua ông ta không ngủ đủ, hai mắt có chút quầng thâm.
Đối với phong cách làm việc của Lý Thiên Trụ, và thái độ công tác, Trương Nhất Phàm luôn luôn vô cùng khâm phục.
Trong giai đoạn làm quan của hắn, người hắn kính nể nhất chính là Chủ tịch Lý, người thứ hai chính là Lý Thiên Trụ, Lý Thiên Trụ cũng quyết đoán giống như vậy, có phong thái của Chủ tịch Lý, nhưng ông ta so với Chủ tịch Lý có khôn khéo hơn một chút, không cứng rắn như vậy.
Còn có một điểm, chính là sát khí không nặng như vậy, giống như trên vấn đề của Quách Vạn Niên, ông ta lại nhượng bộ một chút.
Lại đến cuối năm, lần trước Trương Nhất Phàm có nhắc tới một ít vấn đề về chuẩn bị cho tết nguyên đán, đề án của hắn vẫn đặt ở trên bàn làm việc của Lý Thiên Trụ. Mỗi khi đến lễ hội mùa xuân, vấn đề luôn rất nan giải, hiện tại Trương Nhất Phàm phân công quản lý công nghiệp, giao thông, thông tin, nội mậu, tin tức hóa, quốc hữu tư sản, chất lượng giám sát, giám sát thực phẩm dược phẩm, công tác sản xuất an toàn.
Bởi vậy, vấn đề lễ hội mùa xuân không thể bỏ qua.
Lý Thiên Trụ nói,
- Đề án của cậu tôi đã xem qua, cứ theo như đề nghị của cậu mà làm đi, cần phải khiến cho mọi người đều có thể an tâm về lễ hội mừng năm mới. Ngoài ra công tác trị an phải lấy làm trọng yếu, mỗi khi đến cuối năm, giống như nhà ga, bến tàu những khu vực như thế này, luôn tồn tại tai họa ngầm. Những vấn đề này chúng ta sẽ thảo luận trong hội nghị sáng mai.
Hai người bàn bạc xong công tác, Lý Thiên Trụ liền kéo Trương Nhất Phàm nói việc nhà,
- Tiểu Phàm nhà cậu có về qua tết không?
Lý Thiên Trụ không có khả năng tự dưng hỏi loại chuyện này, Trương Nhất Phàm nói:
- Tết âm lịch này, sợ rằng chỉ có thể qua ở tỉnh Tương.
Chuyện trong tay hắn nhiều, hiện tại quản lý hai đại sạp công nghiệp và giao thông, nhất định là không phân thân được.
Lý Thiên Trụ nói:
- Tết âm lịch năm nào cũng phải qua, công tác không thể sơ sài, hôm qua tôi cũng gặp qua thủ trưởng Kính Hiên, cùng ông ấy uống trà. Ông ấy đối với cậu rất kỳ vọng. Tết âm lịch này, chúng ta có thể không cần qua tốt, nhưng dân chúng nhất định phải tốt, nếu không chúng ta chính là không làm tròn bổn phận.
Trương Nhất Phàm gật gật đầu,
- Xin Bí thư Lý yên tâm, nhất định sẽ làm cho người dân sang năm mới tốt lành.
Lễ hội mùa xuân chỉ còn mười ngày nữa sẽ bắt đầu, công tác trong tay Trương Nhất Phàm cũng khá nhiều, may mắn là hắn đã sớm có chuẩn bị, nếu không thật sự biến thành sứt đầu mẻ trán.
Khi hai người bàn chuyện lễ hội mùa xuân, Lý Hồng cũng tới.
Cô và Trương Nhất Phàm hai người bốn mắt nhìn nhau, ngay lập tức lại quay đi, Trương Nhất Phàm biết rằng trong lòng cô còn hiểu nhầm, nhất định là cho rằng chính mình và Diêu Mộ Tình đã xảy ra chuyện gì đó.
Ngày hôm qua đi tìm Lý Hồng, Lý Hồng bảo thư ký từ chối gặp, Trương Nhất Phàm nhìn ánh mắt Lý Hồng, bình tĩnh đến mức có chút không bình thường. Nhưng ở trước mặt Lý Thiên Trụ, Trương Nhất Phàm chỉ đứng lên nói:
- Bí thư Lý, vậy tôi đi trước.
Lý Thiên Trụ hạ tay xuống, xem như chào hắn, Lý Hồng ngồi xuống sô pha đối diện Lý Thiên Trụ, bắt đầu báo cáo công tác của mình.
Khi Trương Nhất Phàm rời đi, luôn luôn nghĩ về ánh mắt của Lý Hồng, trong mắt Lý Hồng rõ ràng hiện lên một phần xa lạ, đây là một kiểu làm cho người ta tan nát cõi lòng. Nếu bởi vì chuyện của Diêu Mộ Tình, mà xảy ra hiểu lầm với Lý Hồng, vậy thật sự là chuyện mất nhiều hơn được.
Trên đường tới chính phủ đại viện, Duệ Quân gọi điện thoại tới nói bọn họ tới rồi.
Trương Nhất Phàm quyết định dùng thời gian buổi trưa tới tiếp đãi hai vị khách này.
Khi nhìn thấy Duệ Quân và Cù Tĩnh, hai người thật ra không có nhiều thay đổi, từ khi từ biệt ở Bắc Kinh, ba người gặp lại, người ngoài luôn nhìn thấy trên mặt Duệ Quân luôn mang theo nụ cười hạnh phúc, xem ra bọn họ đúng là một đôi, bởi vì khi hắn nhìn Cù Tĩnh, ánh mắt này chỉ cần là người ngoài đều có thể nhìn ra. Không ngờ, thừa lúc Trương Nhất Phàm không chú ý, Cù Tĩnh trừng mắt nhìn y.
Duệ Quân lần này đến tỉnh Tương là theo Cù Tĩnh về nhà thăm cha mẹ.
Nếu không phải là Trương Nhất Phàm tận mắt nhìn thấy, thật đúng là không thể tin được.
Trương Nhất Phàm hỏi:
- Hôm qua có gặp Thẩm Kế Văn không? Tôi có báo cậu ấy mang đồ tới cho tôi.
Duệ Quân trên mặt hiện lên nét xấu hổ,
- Ồ, gần đây em không gặp Thẩm Thiếu gia, anh ấy cũng không nhắc tới chuyện này.
Cù Tĩnh liền liếc mắt nhìn y một cái,
- Lộ tẩy rồi sao?
Trong mắt anh ta hiện lên một tia khinh miệt, điều ấy không hề có ý muốn gạt người, Trương Nhất Phàm ở Bắc Kinh có tai mắt.
- Hừ, ngay cả hành động cụ thể cũng không nói cho mình biết!
Hơn nữa bản thân theo Duệ Quân lâu như vậy, nhưng ngay cả ông chủ đằng sau là ai cũng không biết, vẫn luôn duy trì quan hệ với Duệ Quân, nghe lệnh cho Duệ Quân, các tin tức khác, Cù Tĩnh đều không chút nào cảm kích.
Cô liền trong lòng nghĩ, khi ở Bắc Kinh, Duệ Quân và một người phụ nữ tên là Thẩm Uyển Vân qua lại rất thân mật, nghe nói thân phận thật sự của Thẩm Uyển Vân là đại tiểu thư của Thẩm gia, không lẽ ông chủ phía sau chính là cô ta?
Khi Cù Tĩnh đang phán đoán vấn đề này, Trương Nhất Phàm đang chuẩn bị buổi tối đi gặp Lý Hồng.
Bởi vì thời gian hai người hẹn là tám giờ, sau khi hết giờ làm việc Trương Nhất Phàm về nhà thay đổi quần áo, Trương Tuyết Phong sớm đã bị mình phái đi cùng Duệ Quân và Cù Tĩnh, hắn chỉ có thể gọi Đằng Phi lái xe.
Vừa chuẩn bị ra khỏi cửa, thay giày, di động liền vang lên. Còn tưởng là Lý Hồng gọi, không ngờ khi lấy di động ra thì thấy là Thẩm Uyển Vân.
- Tướng công, có nhớ tới em không?
Thẩm Uyển Vân trong điện thoại cười hì hì.
Trương Nhất Phàm nghe âm thanh trong điện thoại, đối phương dường như là đang ở nơi công cộng, hoan nghênh đến tỉnh Tương, Trương Nhất Phàm trong lòng nhảy dựng lên,
- Thẩm Uyển Vân đến tỉnh Tương?
Xem ra là vừa mới xuống máy bay.
Hắn liền nói:
- Em đang ở đâu? Đến tỉnh Tương rồi?
Thẩm Uyển Vân bực tức, cái radio làm bại lộ hành tung của mình. Không khỏi buồn bực nói:
- Làm em tức chết, còn muốn cho anh một điều bất ngờ, cái radio này kêu không đúng lúc!
- Anh gọi người tới đón em, chờ đấy!
Thẩm Uyển Vân nói:
- Không cần, chờ anh đến đón, em phải chờ hơn một giờ, thà em gọi xe đi còn hơn. Tối nay, anh không được đi đâu hết, phải đi cùng em!
Thẩm Uyển Vân đột nhiên nói, lệnh cho Trương Nhất Phàm rối loạn.
Ban đầu đã hẹn với Lý Hồng, chẳng lẽ phải bỏ qua cơ hội lần này với Lý Hồng? Thời gian càng dàu càng bất lợi, không có thành ý! Không biết từ khi nào, Trương Nhất Phàm phát hiện ra trong lòng mình, hình bóng của Lý Hồng càng ngày càng nặng.
Thẩm Uyển Vân từ sân bay tới đây cũng phải mất cả giờ đồng ý, Trương Nhất Phàm liền cân nhắc, trước tiên đi ứng phó với Lý Hồng, sau đó về bồi Thẩm Uyển Vân. Vì thế hắn nói với Thẩm Uyển Vân:
- Em về khách sạn trước, anh đi hoàn thành nốt vài chuyện rồi đến chỗ em.
Đến quán trà đã hẹn trước, Lý Hồng không có ở đó. Thời gian của Trương Nhất Phàm hôm nay đã sắp xếp kín hết, nhưng Thẩm Uyển Vân đột nhiên đến, hắn không thể không đi bồi cô. Lý Hồng hôm nay nhất định sẽ cố ý đến muộn, thậm chí không tới.
Nhìn thời gian sắp đến tám giờ, không thấy bóng dáng của Lý Hồng đâu. Trương Nhất Phàm gọi điện thoại cho Lý Hồng, điện thoại đang bận.
Người này, đang làm gì?
Mười phút sau, Lý Hồng gọi điện thoại tới,
- Anh vào trong thành phố đi, không tới quán trà nữa.
Trong thành là phòng lần trước Trương Nhất Phàm giao cho Lý Hồng chìa khóa, chìa khóa căn phòng kia, hai người chỉ tới có một lần, Lý Hồng lại hẹn mình ở đó, đến cả Trương Nhất Phàm cũng cảm thấy bất ngờ.
Liệu có phải là Lý Hồng đã tha thứ cho mình hay không? Nếu như vậy, sau khi vào đó, hắn nhất định không thể quay lại. Thẩm Uyển Vân làm sao bây giờ?
Không cần phải nói, Thẩm Uyên Vân nhất định là trước khi qua năm mới, bớt chút thời gian đến đây bồi mình, thời gian của cô thường không kiểm soát được, nói không chừng sáng mai lại quay về Bắc Kinh. Bản thân đối với cô ấy, vẫn còn phải xin lỗi, Trương Nhất Phàm trong lòng âm thầm quyế định, đi gặp Lý Hồng, nói rõ chân tướng sự việc, hắn liền đi ngay.
Mặc kệ thế nào, cũng phải mau đến thăm Thẩm Uyển Vân, dù sao Lý Hồng cũng đang ở tỉnh Tương, cơ hội gặp mặt của hai người còn nhiều.
Hắn liền gọi điện thoại cho Thẩm Uyển Vân,
- Em chờ anh ở trong khách sạn, anh đang họp, muộn một chút tới.
Thẩm Uyển Vân cũng biết vào dịp cuối năm này, Trương Nhất Phàm nhất định sẽ rất bận, cô cũng không làm khó Trương Nhất Phàm, lại săn sóc nói:
- Không sao, chỉ cần buổi tối anh có thể đến đây là được, em cũng phải đi gặp bạn cũ.
Khó có được sự săn sóc như thế của Thẩm Uyển Vân, Trương Nhất Phàm trong lòng nghĩ, tối nay, nhất định phải bù đắp tốt cho cô bé này. Trên đường tới Thành trong, vừa tới cửa, Lý Hồng liền gọi điện thoại tới,
- Thôi đi, em có bạn đến, việc này sau này nói.
Trương Nhất Phàm trong lòng buồn bực. Đây không phải là đùa giỡn người khác sao!