Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1086 : Cục diện rối ren

Ngày đăng: 17:26 30/04/20


Khi những người của Ủy ban Kỷ luật lái xe xuống đến khe núi thì thấy chiếc Audi chở Ô Dật Long có thể nói là vô cùng thê thảm. Đầu xe biến dạng nghiêm trọng, mui xe cũng bị móp sâu vào trong, cửa kính xe vỡ tan tành, mảnh thủy tinh rơi vãi khắp mặt đường.



Bọn họ định mở cửa xe, song cửa bị biến dạng nghiêm trọng, làm cách nào cũng không mở nổi. Có người vươn tay vào bên trong kiểm tra tình hình hai người bị nạn. Bọn họ đều đã ngừng thở, máu chảy lênh láng. Cảnh tượng thê thảm đến mức những người yếu tim chắc không dám nhìn lần thứ hai.



Một dòng máu tươi không ngừng chảy ra cạnh xe, trong lúc mọi người không biết phải là sao thì lực lượng cảnh sát và cấp cứu 120 đã đến kịp thời.



Cảnh sát giao thông dùng máy cắt kim loại mở cửa xe, khi đưa được hai người bị nạn ra khỏi xe, họ thấy chân phải của lái xe vẫn còn đang giậm lên chân ga, buồng lái bị bẹp rúm ró.



Nhân viên y tế 120 kiểm tra tình trạng lái xe thì thấy xương đùi đã gãy.



Ô Dật Long ngồi phía sau thì chỉ thấy một đống máu và thịt lẫn lộn, đã chẳng còn ra hình dạng gì nữa.



- Nhanh, nhanh đưa bọn họ ra khỏi đây!



Bác sĩ cứu viện hô lớn.



- Đặt lên cáng đơn đi.



Những người đứng xung quanh cũng căng thẳng hẳn lên, nhất là đám nhân viên Ủy ban Kỷ luật, bọn họ tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình xảy ra tai nạn. Xe Ô Dật Long chạy ngay phía trước xe họ, khoảng thời gian xảy ra bi kịch không đến hai phút đồng hồ. Bọn họ thậm chí chưa kịp phản ứng thì chiếc Audi đã lao thẳng vào vách núi bên đường rồi lăn xuống vực.



Bác sĩ cứu viện thông báo lại tình hình, lái xe ngồi phía trên, toàn thân nhiều chỗ gãy xương, chết ngay tại chỗ.



Ô Dật Long đang trong trạng thái hôn mê, tình hình trước mắt chưa rõ, chỉ có thể lập tức đưa đến bệnh viện Nhân dân tỉnh cấp cứu mới biết kết quả. Có điều, với tình trạng ở hiện trường thì có khả năng não bộ bị tổn thương nghiêm trọng, trên người cũng có nhiều chỗ xương gãy, e rằng hy vọng sống vô cùng mong manh.



Xe cứu thương nháy đèn rồi lập tức chạy thẳng đến bệnh viện gần nhất.



Trong lòng mọi người đều cảm thấy vô cùng nặng nề. Một vụ tai nạn đã cướp đi liền một lúc hai sinh mạng.



Trong mắt bọn họ, Ô Dật Long chẳng khác nào đã chết, bị thương đến mức như vậy thì còn sống thế nào được nữa? Nếu thực sự còn sống thì mạng y quá lớn rồi.



Cảnh sát giao thông phái người cẩu xác chiếc Audi đi, ngay sau đó, xác lái xe cũng được đưa lên xe rồi chạy thẳng về Vĩnh Lâm.



Lâm Đông Hải là người đầu tiên nhận được tin, trước tiên ông ta báo cáo cho Lý Hồng. Khi Lý Hồng nghe tin này cũng cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Ô Dật Long chết rồi sao? Ngẫm lại mấy ngày nay còn trông thấy y trong hội nghị, vậy mà trong nháy mắt, một sinh mạng đã không còn nữa rồi.
- Tôi đã thu xếp cả rồi, cả anh Bùi Vạn Lý nữa, hai người cùng đi đi!



Giọng nói của Diêu Mộ Tình cho thấy cô vô cùng đau xót. Hơn nữa, hai mắt cũng đỏ hoe, chắc hẳn ban nãy đã khóc nhiều lắm.



Hai người đứng trước mặt Diêu Mộ Tình lại răm rắp nghe theo chỉ thị của cô ta, Diêu Mộ Tình nói cái gì, bọn họ lập tức làm cái ấy.



Ba người bàn bạc xong xuôi, Bùi Vạn Lý tức giận nói:



- Tiền Trình đâu? Giờ phút này hắn còn chạy đi đâu rồi? Ông chủ xảy ra chuyện mà điện thoại của hắn không thể nào gọi được.



Diêu Mộ Tình nhìn cả hai người rồi nghiêm túc nói:



- Từ lúc này trở đi, không ai được nhắc đến Tiền Trình nữa.



Trong lòng Ấn Tương chùng xuống, xem ra Tiền Trình cũng xảy ra chuyện rồi.



Quả nhiên, không đến hai phút sau, di động của cả hai người đều vang lên. Nhận điện thoại xong, hai người đều im lặng không nói gì.



Trước khi đến hộp đêm Vương Niệm, hai người đều sai người đi tìm Tiền Trình, giờ họ nhận được tin y hệt như lời Diêu Mộ Tình vừa nói. Tiền Trình quả nhiên xảy ra chuyện, nghe nói người của Ủy ban Kỷ luật thành phố đang chạy khắp nơi tìm y, ngay cả trước nhà Tiền Trình cũng có người canh gác.



Cúp điện thoại, Bùi Vạn Lý liền đứng bật dậy.



- Làm thế nào đây? Ông chủ gặp tai nạn, còn Tiền Trình thì không rõ tung tích. Diêu tiểu thư, cô nói xem phải làm sao?



Gương mặt Diêu Mộ Tình trông vô cùng buồn bã, cô ta nhàn nhạt nói:



- Chắc chắn đã có người ra tay đối phó với chúng ta, càng vào những lúc thế này càng không được làm loạn trận thế. Chúng ta vẫn chưa đến đường cùng. Trước tiên cứ đến bệnh viện tỉnh xem tình hình ông chủ thế nào rồi hẵng tính!



- Được, vậy chúng ta đi ngay thôi!



Ấn Tương đứng lên ngay lập tức, cả đám người cùng nhau bước ra ngoài.