Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1093 : Chó ngáp phải ruồi
Ngày đăng: 17:26 30/04/20
Lý Hồng Huy nằm mơ cũng không ngờ được rằng, thằng chó ngáp phải ruồi lại một lần nữa rơi vào đầu mình, gã thật sự hơi kích động. Bản thân mình không cẩn thận, đi từ Đông Lâm đến Vĩnh Lâm, làm Chủ tịch ủy ban nhân dân thành phố, sai đó lại không cẩn thận, làm quyền Bí thư.
Hai lần không cẩn thận, đã thăng chức mà không hiểu sao cả, Lý Hồng Huy liền nghĩ, có phải vận may của mình đã rơi xuống, phải số làm quan. Cuối cùng được biết từ trong miệng của những người khác, mình làm quyền Bí Thư, là do Trương Nhất Phàm đề nghị, Bí thư tỉnh ủy giải quyết dứt khoát.
Suy nghĩ của Lý Hồng Huy liền trở lên phức tạp, Trương Nhất Phàm làm sao thế nhỉ? Một câu nói đưa mình từ Đông Lâm đến Vĩnh Lâm, bây giờ lại một câu nói, đẩy mình từ Chủ tịch thành phố lên vị trí quyền Bí thư.
Lý Hồng Huy nghĩ, rót cuộc là hắn có ý gì?
Trong chốn quan trường có rất nhiều chuyện không thể nào suy nghĩ được, Trương Nhất Phàm nên hận mình mới đúng, tại sao lại muốn giúp mình? Mối hận của Đường Vũ, tuy rằng mình không thừa cơ hãm hại, nhưng mà mình lại không ra tay cứu giúp, bây giờ nghe nói Đường Vũ đã làm đến chức Bí thư Đảng ủy kiêm Cục trưởng cục công an rồi.
Chẳng nhẽ gã đã hả giận rồi?
Thông qua chuyện này cuối cũng gã cũng hiểu được, có một số chuyện không thể ngăn cản được, giống như vòng quay của lịch sử, cho dù con người muốn thay đổi như thế nào đi chăng nữa, nó vẫn sẽ tiến lên phía trước theo quỹ tích đã định sẵn.
Những người có vọng tưởng mốn ngăn cản gã tiến lên phía trước, kết cục chỉ có một, thân bại danh liệt!
Vì thấp thỏm chuyện này trong lòng, gã nghĩ chắc là Trương Nhất Phàm đang tỏ vẻ, nhưng nếu như để gã mạo muội đến thăm Trương Nhất Phàm. Gã không dám, gã muốn đến Tần Xuyên. Khoảng thời gian này ở Vĩnh Lâm, Lý Hồng Huy luôn làm cái đuôi của người khác. Trong hội nghị thành ủy, gã không nói lên lời, Ô Dật Long không không coi gã ra gì, những người ở dưới cũng không ủng hộ gã.
Bên chính quyền này, gã nói mười câu, không bằng một câu của Tần Xuyên. Gã hiểu, mình đã bị người ta cô lập. Hơn nữa người bên Ủy ban nhân dân, cơ bản nghe lời nói của Ô Dật Long hơn.
Gã tiến vào Vĩnh Lâm, Ô Dật Long liền coi gã là kẻ thù lớn, cho dù gã nói gì, đều là nói láo.
Làm ở Ủy ban nhân dân được một năm, gã đã trở thành con rối, một con rối thuần chất.
Nói thật, Lý Hồng Huy không chỉ thầm nguyền rủa Ô Dật Long một lần. Muốn y không được chết tử tế. Lúc gã nghe ngón được tin tức này, đột nhiên sững người lại, không phải vậy chứ, linh nghiệm như vậy sao???
Ngày đó lúc Ô Dật Long xảy ra chuyện, gã đang liên tục nguyền rủa, do đó, cứ nghĩ đến tình trạng thê thảm sau khi Ô Dật Long xảy ra chuyện, trong lòng gã lại cảm thấy rất khủng hoảng, thậm chí là hơi áy náy, mình thật sự đã nguyền rủa người ta chết rồi.
Lúc nhận được tin gã được bổ nhiệm lên tạm giữ chức Bí Thư này, đến phòng làm việc của Ô Dật Long Lý Hồng Huy cũng không dám vào, gã vẫn làm việc trong phòng làm việc của mình.
Như thế nhìn có vẻ khiêm tốn một chút, nếu không thì sẽ có người cho rằng, gã đã không chịu nổi nữa, muốn nhanh chóng làm Bí thư rồi. Tuy rằng nước tôi theo trình tự, những người một khi đã làm quyền Bí thư, xóa đi cá tên này chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Ở Vĩnh Lâm, Lý Hồng Huy vẫn không dám nghĩ như vậy.
- Tần Xuyên, anh lại định đi đâu? Cơm đã chín hết rồi.
Tần Xuyên cười nói:
- Chủ tịch thành phố Lý gọi anh đi ăn cơm, hai mẹ con em ăn trước đi.
Gã nhìn con:
- Ở nhà với mẹ, không được nghịch ngợm đâu đấy.
Con hiểu chuyện gật đầu:
-Vâng, bố về sớm nhé.
Lư Mai theo ra ngoài:
- Không được uống rượu, không được gọi gái.
Tần Xuyên thầm lắc đầu:
- Câu này của em, truyền ra ngoài có mất mặt không?
Lưu Mai trừng mắt:
- Em mặc kệ, dù sao không cho phép anh hư hỏng, uống rượu xong làm bậy, anh phải nắm chắc đấy.
Tần Xuyên đi giày:
- Được rồi, được rồi, trở về em kiểm hàng là được rồi.
Nói xong, gã liền vội vàng đi, Luu Mai nhìn chồng, thở dài. Xem ra mình không thể cứ ở nhà làm người vợ xấu xí được, ngày mai tìm một người giúp việc.