Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1109 : Anh đang lo lắng chuyện gì à?
Ngày đăng: 17:26 30/04/20
Chuyện của Vĩnh Lâm vừa đi vào hồi kết, dưới sự giúp đỡ của Liễu Hồng, Hồ Lôi đã thành công trong việc mua lại xí nghiệp Đại Vũ. Đến ngày hôm nay, mới thực sự thực hiện lý tưởng thống nhất hai xí nghiệp Đại Vũ và Vĩnh Lâm.
Hiện tại xí nghiệp Vĩnh Lâm có tổng số vốn đầu tư là một tỷ rưỡi, cũng là doanh nghiệp có số vốn đầu tư lớn nhất tỉnh Tương. Cũng trở thành trọng điểm được chú ý nhất trong tỉnh.
Ở xí nghiệp Vĩnh Lâm một thời gian, Khang Đại Vũ mới tực sự yên tâm, trên tiến trình quản lý và đào tạo xí nghiệp mỏ Vĩnh Lâm thì tất cả điều lệ đều tương đối quy phạm. Hơn nữa quan hệ giữa Hồ Lôi và chính phủ tương đối hài hoà, còn có sự ủng hộ to lớn của bí thư thành uỷ mới, anh ta tin rằng về phía chính phủ không còn bất kỳ vấn đề gì nữa.
Chỉ cần chặt chẽ trong quản lý và an toàn sản xuất, với giá cả quặng Mangan như hiện nay thì lợi nhuận vô cùng khả quan. Do đó, Khang Vũ phối hợp rất tốt với truyền thông, thực hiện họp báo về đầu tư ngoại thương.
Qua sự việc lần này Trần Phong nhận thức sâu sắc rằng nếu không có sự ủng hộ của Trương Nhất Phàm thì e rằng anh ta khó mà xoay sở được. Do đó, ở mức độ nào đó, đạt được thoả thuận với Tần Xuyên, Lý Hoành Huy lại lần nữa bị mất quyền lực, trở thành bình hoa trang trí không hơn không kém.
Tình hình ở Tỉnh Tương khá tốt. Lý Thiên Trụ cũng trở nên hăng hái, trên hội nghị phát biểu hung hồn đanh thép. Bộ máy tỉnh Tương dưới sự lãnh đạo của Lý Thiên Trụ, kinh tế phát triển mạnh mẽ, kiên quyết thực hiện chỉ thị và tinh thần của Đảng bộ, kiên quyết làm việc đến nơi đến chốn, không làm giả thành tích.
Năm 2003 là một năm đầy khó khăn, vất vả. chúng ta chiến thắng Sars, chiến thắng dịch bệnh, rất nhiều đồng chí thể hiện sự anh dũng khi đang kề cận dịch bệnh, phóng cách điển hình đó đều đáng để chúng ta học hỏi. Chúng ta cần phải tiếp tục cố gắng, vươn tới mục tiêu cao hơn. Chúng ta cần phải xây dựng tỉnh Tương trở thành một đại gia đình đoàn kết, hữu nghị. Làm cho mỗi thành viên đều cảm nhận được sự quan tâm của Đảng. Tiếp theo đó, tỉnh uỷ quyết định tiến cử một cán bộ mới đến khảo sát chế độ, khảo sát một cách nghiêm khắc từng cán bộ, từng Đảng viên. Về sau bảng khảo sát này sẽ đưa vào hồ sơ của mọi người, thực hiện cả đời đi theo chế độ.
Lý Thiên Trụ nhắc tới chế độ khảo sát cán bộ, Trương Nhất Phàm sớm đã hỏi thăm, trước kia cũng thực hiện ở rất nhiều địa phương, nhưng dần dần cũng trở thành hình thức. Có người trong thời kỳ khảo sát thì biểu hiện rất tốt nhưng sau khi kết thúc thì lại lộ nguyên hình.
Lần này khảo sát này khác với trước đây, có tính liên tục, không theo định kỳ thực hiện tập kích kiểm tra. Do vậy rất nhiều người sau khi nghe được tin tức này trong lòng lo sợ, bồn chồn.
Trò chơi này chính là một cái gong cùm muốn vứt bỏ cũng không được, bởi vì bạn vốn không biết, cấp trên khi nào thì thực hiện đánh bất ngờ. Đối tượng khảo sát lần này là toàn thể cán bộ của Tỉnh Tương. Là một cuộc đại khảo sát mang tính phổ cập.
Kết thúc hội nghị, nhiều người bàn tán sôi nổi, và cũng rất nhiều người rơi vào trạng thái bất an.
Lý Thiên Trụ nói không sai, đội ngũ chúng ta là đội ngũ kỹ luật nhất, nhưng nhiều người lại cứ sợ kỷ luật. vậy là tại sao? Đây là vấn đề đáng để suy nghĩ.
Bởi vậy, ông quyết định thực hiện chế độ khảo sát toàn diện. Nhân viên công vụ tiến hành khảo sát toàn diện đối với những cán bộ có chức trách. Khi đề bạt cán bộ, chỉ tiêu khảo sát chiếm phân lượng lớn. Ông ta làm như vậy là để triệt để xoá bỏ chế độ con nhà quan, quan hệ dòng dõi thân thích, không có chút thành tích và không có căn cứ mà được đề bạt.
Ở trên một ý nghĩa nào đó, Trương Nhất Phàm rất đồng ý quan điểm này, nhưng hắn luôn cảm thấy rằng, Lý Thiên Trụ đột nhiên thực hiện chế độ này, nhất định có ý nghĩa gì đó quan trọng. Đặc biệt là với cấp bậc lãnh đạo như họ, tuyệt đối không bắn tên mà không có mục đích.
- Nhìn em đi! Có phải anh đang lo lắng em đã mang thai không?
Hai người ở cùng nhau không nhiều lắm, trước sau không quá năm lần, nhưng Trương Nhất Phàm tin tưởng năng lực và trình độ của mình, ở phương diện này, có khi một phát là trúng, không cần đến bốn năm phát.
Nếu Lý Hồng lại sinh cho hắn một đứa, thì không phải đứa bé gọi hắn là cha mà ngược lại hắn gọi đứa bé là cha.
Lý Hồng đoán được tâm tư của Trương Nhất Phàm. Trương Nhất Phàm nhìn Lý Hồng, trong lòng cảm thấy hơi xấu hổ. Tuy rất thích Lý Hồng, lại không muốn Lý Hồng sinh con cho mình.
Nếu có đứa bé thì sẽ là trở ngại cho con đường tiến thân của cả hai người.
Trương Nhất Phàm ôm lấy khuôn mặt cô, hai người bốn mắt nhìn nhau. Trương Nhất Phàm chậm rãi nói:
- Anh yêu em, Lý Hồng à.
Lý Hồng không nói, cô đã hiểu được tâm tư Trương Nhất Phàm. ở một góc độ nào đó mà nói. Hắn nghĩ như vậy là đúng. Con cái sẽ trỏ thành gánh nặng giữa họ cà tiền đồ về sau. Nếu vì con cái mà từ bỏ, phải hy sinh quá nhiều thứ.
Làm người phụ nữ của Trương Nhất Phàm hoặc là mình trước đây, Lý Hồng cũng không cho phép mình có suy nghĩ như vậy.
Lý Hồng là phụ nữ cốt cách ao sang, cô có thể không để ý đến ánh mắt của tất cả mọi người trên thế giới, cô chỉ cần thực hiện lý tưởng của mình. ở cùng Trương Nhất Phàm cũng là một thứ tình cảm sở hữu.
Một câu Anh yêu Em không ngờ đã khiến cô dấy lên trong lòng suy nghĩ mông lung.
Cô không nói gì cả, liền dựa vào lòng Trương Nhất Phàm.
Đây là lần đầu tiên trong đời nghe được lời bày tỏ chân thành như vậy.