Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1119 : Dụ rắn ra khỏi hang

Ngày đăng: 17:27 30/04/20


Lý Hồng về đến nhà, suy nghĩ suốt cả một đêm, bỗng nhiên cô nhận ra một điều, nếu như sự nghi ngờ của Lưu Bình, trên cơ bản có thể gạt bỏ, vậy thì không nhất thiết phải giam giữ gã nữa.



Ngày hôm sau cô liền nghiên cứu vụ án cùng Lâm Đông Hải một chút, Lý Hồng quyết định dứt khoát:



- Lập tức trắng án thả Lưu Bình ra!



Lâm Đông Hải nghi ngờ nhìn Lý Hồng nói:



- Bí thư Lý, cô muốn dụ rắn ra khỏi hang sao?



Lý Hồng chỉ vào anh ta mỉm cười nói:



- Cáo già!



- Ha ha…



Lưu Bình trong phòng lưu trữ, vẻ mặt ể oải, lần tai bay vạ gió này đối với y mà nói thực là một đòn không nhỏ, Bao Dụ Ngân đã đổ, còn chính mình lại bị gắn tội danh mưu sát.



Ngây người trong phòng lưu trữ ước chừng cũng gần 24 tiếng, đầu óc Lưu Bình rối bời. Lúc đó y chủ quan cho rằng, là Trương Nhất Phàm trù đánh chết Bao Dụ Dân.



Nhưng bây giờ y bỗng nhiên phát hiện ra, không phải chuyện như vậy.



Quách Vạn Niên hãm hại mình là có mục đích gì? Theo lý mà nói, giao tình của Bao Dụ Dân và Quách Vạn Niên rất tốt, có rất nhiều chuyện, trong lòng Lưu Bình hiểu rất rõ. Giống như lần trước Bao Dụ Dân đi bắn Trương Nhất Phàm, ý đồ lấy công khoản đầu tư này của tập đoàn Hoa Phong thống trị bản thân, lúc đó chính là chuyện châm ngòi Quách Vạn Niên.



Cuối cùng khiến cho Bao Dụ Dân chán nản, tự nhiên mất hứng.



Lưu Bình lại nghĩ, thực ra Quách Vạn Niên rất nham hiểm, ông ta là một tên tiểu nhân, nếu không phải ông ta ở giữa châm ngòi thị phi, thì Bao Dụ Dân cũng không kết thù kết oán với Trương Nhất Phàm, sau đó cũng sẽ không có nhiều chuyện xảy ra như vậy.



Quách Vạn Niên mới là đầu sỏ gây chuyện, trong lòng Lưu Bình nghĩ như vậy, chợt nghe thấy tiếng bước chân từ hành lang truyền đến. Lâm Đông Hải vẻ mặt nghiêm túc xuất hiện ngoài cánh cửa sắt của phòng lưu trữ, Lưu Bình đột nhiên bị kích động mạnh, nắm chặt cửa sổ sắt hô to:



- Bí thư Lâm, Bí thư Lâm, tôi có tình hình quan trọng muốn báo.



Lâm Đông Hải vốn muốn đến tuyên bố Lưu Bình có thể đi được rồi.



Ai biết được lại trùng hợp như vậy, Lưu Bình không ngờ lại chủ động nói ra, có tình hình muốn báo, đây chính là chuyện vui ngoài ý muốn.




- Anh điên rồi! Đây là chỗ nào? Sao anh lại dám làm càn như vậy.



Tiếng cảnh sát có vũ trang ở dưới lầu vọng đến, lập tức kéo Lưu Bình đang chửi bới xuống, sắc mặt Quách Vạn Niên rất khó coi, những người vây xem ở bên, từng người một trở về phòng mình.



Lưu Bình mắng một trận hả hê xong, sau khi bị cảnh vệ đưa đi, lại rời trụ sở ủy ban, ngồi lên xe tiến về phía nhà của Bao Dụ Dân.



Lâm Đông Hải nhận được điện thoại, trong điện thoại Lưu Bình nói:



- Bí thư Lâm, tôi đã tiếp ý của anh, mắng cho lão ta một trận. Bây giờ cả văn phòng ủy ban đều biết hết rồi.



Lâm Đông Hải nói:



- Được! Nhiệm vụ của anh hoàn thành rồi!



Lưu Bình có chút lo lắng nói:



- Quách Vạn Niên cũng không phải người dễ trêu, chẳng may lão ta cho người đến xử lý tôi, tôi phải làm sao?



Lâm Đông Hải nói:



- Anh yên tâm, tất cả những hành động và sự an toàn của anh, tất cả đều dưới sự bảo vệ của chúng tôi.



Lưu Bình nói;



- Vậy thì bây giờ tôi đi xem người nhà của Chủ tịch Bao.



Lâm Đông Hải trả lời:



- Tuy nhiên anh ở đâu, điện thoại cũng luôn phải mở, để cho người của chúng tôi trong thời gian ngắn nhất có thể xác định được vị trí của anh. Nếu không xảy ra bất cứ vấn đề gì, tự anh phải chịu trách nhiệm hết!



Lưu Bình cẩn thận nói:



- Tôi biết rồi, nhất định mở điện thoại.