Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1121 : Bà thì biết cái gì!
Ngày đăng: 17:27 30/04/20
Tiếng chuông trong đêm, giống như tiềng chuông báo tử vậy, từng tiếng từng tiếng đánh vào tâm khảm của Quách Vạn Niên.
Lão ta ôm đầu, chỉ vào chiếc chuông ở dưới đất nói:
- Ném ngay đi, ném ngay ra ngoài…
Một cái chuông, làm sao phải ném? Bà xã nhìn Quách Vạn Niên giống như người bị thần kinh, trong lòng nói thầm. Chuông là chuông tốt, đồ cổ, chế tác tinh xảo.
Bà đang định nhặt cái chuông lên, Quách Vạn Niên liền vồ lấy, ôm lấy cái chuông ném qua cửa sổ.
Ầm một tiếng, một âm thanh nặng nề vang lên, cái chuông rơi từ tầng ba xuống, bị vỡ thành năm bảy mảnh. Có mấy người đang đi dạo bên đường, bị một cái chuông không biết từ đâu rơi xuống, sợ tới mức mặt mày xanh lét, tí nữa thì hồn bay lên mây xanh.
Rất nhiều người vây quanh chiếc chuông bàn tán, chỉ trỏ, bàn luận xôn xao.
Trong nhà Phó chủ tịch, dạo này không được yên tĩnh nhỉ!
Quách Vạn Niên ôm đầu, ngồi trên ghế sofa, tinh thần có chút kích động.
Bà xã dường như không hiểu chuyện gì, những chuyện ồn ào huyên náo gần đây ở huyện, bà đương nhiên nghe thấy không ít. Cho tới nay, trong lòng bà vẫn cảm thấy phẫn nộ và bất đắc dĩ. Cho rằng Trương Nhất Phàm quá mạnh mẽ, lại điều Quách Vạn Niên đến mảnh đất này, hơn nữa lại hạ gục Bao Dụ Dân, loại người như này quá độc ác.
Bởi vì chuyện của con rể, vợ chồng Quách Vạn Niên luôn dè chừng Trương Nhất Phàm, thậm chí là căm thù.
Nhưng con rể của mình là món hàng gì, trong lòng bà đều biết. Lúc trước bà có khuyên ngăn Quách Vạn Niên, đừng động đến con người này, cũng đừng đối đầu làm gì, nhưng Quách Vạn Niên không nghe, cuối cùng lại dẫn tới tai họa của An Dương.
Thấy bộ dạng của Quách Vạn Niên, bà dường như đã hiểu ra điều gì đó.
Một cái chuông cổ, lại trở thành vũ khí giết người của bọn họ.
Quách Vạn Niên nhìn thấy chiếc chuông này, hoảng sợ đến mức như vậy, trong lòng bà ít nhiều hiểu được. Bao Dụ Dân chính là vì chiếc chuông như này mà tức đến chết, bà âm thầm lắc đầu, nước mắt không kìm được dâng lên.
- Vạn Niên, ông lại làm nên sai lầm lớn rồi, đây là sai lầm gì vậy! Mình của nghỉ hưu rồi, sao lại đi can thiệp vào những chuyện như này, ông hồ đồ, quả thật hồ đồ rồi…
Tình hình bây giờ, cơ bản đã tập trung vào Quách Vạn Niên, lão ta dùng kế điệu hổ ly sơn, lừa Lý Bình đến phòng làm việc của mình, sau đó cho Tiếu Lâm Dũng lẻn vào phòng làm việc của Lưu Bình, gọi điện thoại cho Đằng Phi.
Sau khi hai người đến bệnh viện gặp Bao Dụ Dân, lão ta đã sớm sắp xếp người đến giao chiếc chuông gỗ. Bao Dụ Dân bị tăng huyết áp, lập tức bị đi đời nhà ma. Quá trình của sự việc đã được sáng tỏ, Trương Nhất Phàm khua khua tay, hai người liền rời khỏi phòng của hắn.
Trên đường trở về, Trương Tuyết Phong nhìn thấy bộ dạng áy náy của Đằng Phi, liền an ủi:
- Đừng nghĩ nhiều nữa, là quân địch quá xảo quyệt, không riêng gì anh, đến tất cả mọi người cũng đều nằm trong mưu kế của lão ta mà.
Đằng Phi nói:
- Đều là tôi không tốt, lúc đó chỉ cần tôi hỏi thêm một hai câu thì tốt rồi.
Trương Tuyết Phong vỗ vỗ vai của anh ta nói:
- Vô ích thôi, anh ta căn bản không cho anh thời gian đâu. Hơn nữa tình hình lúc đó, mọi người đều biết rất gấp gáp, chẳng có ai để ý đến điều này.
- Vậy thì anh quyết định sao đây? Khi nào có thể trả lại sự trong sạch cho ông chủ đây?
Đằng Phi có chút bất an hỏi.
- Nhanh thôi, tôi sẽ nghĩ cách đem những tài liệu này đến tay Ủy ban kỷ luật, để cho bọn họ đi giải quyết.
Đằng Phi thở dài:
- Hi vọng có thể nhanh chóng trả lại sự trong sạch cho Phó chủ tịch Trương, thời gian này khổ cho anh ấy quá.
Trương Tuyết Phong hít một hơi thật dài nói:
- Yên tâm đi, ngày trời quang mây tạnh cũng không xa đâu.