Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1140 : Tống Hạo Thiên muốn đến tỉnh Tương nhậm chức

Ngày đăng: 17:27 30/04/20


Lần này Émi chọn trợ lý khác xa hơn so với cô trợ lý người Hoa Kiều ở Singapore trước kia, cô gái này duyên dáng yêu kiều, thái độ trung thượng, đặc biệt là đôi mắt đen, tạo cho người ta một cảm giác điềm tĩnh.



Có thể là làm điều mờ ám, bình thường ở công ty có rất nhiều người khác phái chú ý đến nhất cử nhất động của cô, hôm nay ở đây cảm thấy trong ánh mắt của Chủ tịch Tỉnh Trương, căn bản không có sự tồn tại của mình, lúc này cô mới lỡ tay làm đổ cốc cà phê.



Đây là mạo hiểm bị bà chủ sa thải, mới làm ra hành động to gan như vậy, lúc Trương Nhất Phàm nhìn cô ấy, cô luôn có chút vui mừng như điên, giơ tay ra để bắt tay với một vị quan lớn như Chủ tịch Tỉnh Trương, cảm giác rất tốt, chỉ có điều, trái tim này nhảy rất mạnh.



Con gái đều có suy nghĩ này, Trương Nhất Phàm liếc mất một cái, lúc đó cũng không bóc trần. Lúc còn là học sinh, có rất nhiều nữ sinh nhìn có vẻ lạnh nhạt, rất kiêu ngạo, nhưng tâm tư của bọn họ, vẫn khát khao được người khác phái chú ý đến.



Chỉ có điều không ngờ được cô gái đeo kính trước mặt này, không ngờ cũng có lúc đáng yêu, Trương Nhất Phàm ngẫm lại có chút buồn cười.



Nhìn thời gian không còn sớm nữa, hắn liền nói:



- Đi thôi, chúng ta cùng đi ăn.



Trương Nhất Phàm gọi Đằng Phi:



- Anh đi đặt chỗ cho tôi, nhà Tương Thủy là được rồi!



Đằng Phi liền gọi điện thoại, Trương Nhất Phàm nói:



- Mời hai vị!



Đến nhà Tương Thủy, Trương Nhất Phàm mới biết mục đích hôm nay cô ấy đến, hóa anh là vì khách sạn quốc tế Ân Phi sắp khai trương, lần này cô ấy đến, là muốn mời Trương Nhất Phàm đi cổ vũ việc khai trương.



Yêu cầu này của Émi, Trương Nhất Phàm không thể nào từ chối, dẫu sao lúc Émi vào đại lục, là do Trương Nhất Phàm dẫn vào. Bây giờ Âu Phil đầu tư ở đại lục, đã không dưới hai mươi tỷ. Chỉ là khách sạn Âu Phil, cùng với nhà trọ bên cạnh khách sạn, tiền đầu tư cũng gần chục tỷ. Hơn nữa đầu tư trạm thủy điện và các lĩnh vực khác Émi có thể nói là khách hàng tiếng tăm lẫy lừng.



Trương Nhất Phàm nói, chuyện này gọi điện thoại cho tôi là được rồi, sao phải đích thân chạy đến làm gì?



Émi để lộ ra nụ cười mê hoặc, báu vật tràn đầy tình cảm nước ngoài như thế này, cười khiến người ta đến hồn cũng lạc mất:



- Bây giờ anh đường đường là Phó chủ tịch tỉnh, nếu tôi không đích thân chạy đến, sao có thể mời anh đến được?



Ở Trung Quốc lâu, có rất nhiều từ mới tiếng hán, Émi đều có thể đọc lưu loát.



Trương Nhất Phàm thản nhiên cười, thực ra Émi chỉ gọi một cuộc điện thoại, chắc chắn mình sẽ đích thân đến tham gia lễ khai trương của bọn họ. Là người tiến cử công ty Âu Phil, Trương Nhất Phàm có nghĩa vụ này.




- Cô Émi của tập đoàn Âu Phil, đúng không?



Trương Nhất Phàm cười phá lên:



- Émi thông minh quá.



Lý Hồng lườm hắn một cái:



- Có chuyện gì, nói đi! Chẳng lẽ là khách sạn ci cô ấy khai trương?



Trương Nhất Phàm không thể không thán phục cô ấy một lần nữa, không sai, chính là khai trương khách sạn quốc tế Âu Phil.



Đây là khách sạn quốc tế do doanh nghiệp nước ngoài đầu tư đầu tiên ở Song Giang, khách sạn tiêu chuẩn năm sao. Lần đầu tư của tập đàon Âu Phil này trị giá hàng tỷ đồng, tạo ra các tòa cung điện tráng lệ, đương nhiên là phải dựa vào sự chống đỡ của chính quyền địa phương dành cho cô ấy.



Trương Nhất Phàm nói:



- Cô ấy đã đến tỉnh thành rồi, nhưng mà sợ em không chịu đồng ý, liền nhờ anh thăm dò.



Lý Hồng nói:



- Émi không thân với cô Émi lắm, chắc đây là chủ ý của anh? Anh thì tốt rồi, ý tưởng của mình, sao lại lôi em chịu tội thay?



Trương Nhất Phàm nói:



- Émi chẳng phải là nữ Chủ tịch thành phố đầu tiên nhận chức ở Song Giang sao? Nịnh người ta, cổ vũ nhà đàu tư bên ngoài một chút, cớ sao mà không làm? Huống hồ, đây cũng là công việc ủng hộ anh, người ta còn đang trách cứ, anh dẫn người ta vào, lại vứt ở đó không lo.



- Ừ, chuyện này anh phải lo, hơn nữa anh làm Phó chủ tịch thường trực tỉnh, chuyện chiêu mộ nhà đầu tư nước ngoài vẫn không được thả lỏng, như vậy đi, anh thay em đồng ý là được, hôm đó em nhất định sẽ đi.



- Em nói đấy nhé, vậy anh quyết định như thế đấy.



Trương Nhất Phàm đưa ra tấm thiệp đã chuẩn bị xong từ lâu, cho Lý Hồng.



Lý Hồng nhìn cũng như không, tiện tay vứt lên bàn.