Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1142 : Tiệc mừng khai trương
Ngày đăng: 17:27 30/04/20
Phụ nữ nước ngoài rất ngay thẳng phóng khoáng, điểm này đều được biểu hiện ở trên người của Émi cả.
Trương Nhất Phàm nói thầm với Lý Hồng:
- Tuy rằng em thắng về phần khí chất và diện mạo đẹp, nhưng không nên thua về phần khí thế. Nếu để người ta truyền ra rằng ở ngay trong địa bàn của chính mình, lại thua cho một người ngoại quốc, việc đó là chuyện rất mất mặt.
Lý Hồng hận không thể vồ lên cắn hắn một cái, đây chính là việc ném đá xuống giếng, mưu đồ gây rối!
Nhưng sắc mặt của Lý Hồng, vẫn bình tĩnh.
Một ly rượu uống hết, Émi rất lễ phép hướng về phía Lý Hồng cười cười, dùng tiếng Trung nói:
- Tôi vô cùng cảm ơn đại Bí thư Lý xinh đẹp.
Lý Hồng mỉm cười:
- Cũng cảm ơn tiểu thư Émi đến Đại lục đầu tư. Chúng tôi chờ mong và sẽ chú tâm tới kế hoạch tiếp theo ở Đại lục của tiểu thư Émi cùng với tập đoàn Âu Phil.
Lý Hồng rất khéo léo, chén rượu này không thể uống không công, nhìn ra rồi sao? Tôi đã uống với cô được nguyên một ly, một giọt rượu cũng không hề lọt. Cô dù sao cũng phải tỏ thái độ gì đó với tôi chứ, cho dù tôi không ở thành phố Song Giang, chỉ cần các người tiếp tục ở Đại lục đầu tư, chúng tôi vẫn sẽ rất ủng hộ.
Dĩ nhiên Émi hiểu được hàm ý trong lời nói của Lý Hồng, gật đầu nói:
- Cảm ơn sự chú trọng của đại Bí thư Lý, chúng tôi đều có dự án ở Tế Châu, thành phố Đông Lâm, còn có cả Song Giang nữa. Bây giờ nghiệp vụ khách sạn đã bắt đầu. Dự án nhà nghỉ chung cư thứ hai cũng đang tiến hành. Tập đoàn Âu Phil có thể ở Đại lục có triển vọng phát triển tốt đẹp như vậy, tôi phải cảm ơn sự trợ giúp của các vị. Nếu điều kiện có thể, tôi muốn ở Trung Quốc Đại lục mở thật nhiều khách sạn quốc tế Âu Phil, để cái tên Âu Phil này, đi khắp toàn Trung Quốc.
Đoạn Chấn Lâm dẫn đầu vỗ tay rầm rộ lên, những người khác tự nhiên cũng vỗ tay theo.
Émi liền nâng ly lên nói:
- Cảm ơn mọi người, nhưng hôm nay tôi còn phải cảm ơn một người. Nếu không phải vì anh, tôi nghĩ sẽ không có khách sạn quốc tế Âu Phil ngày hôm nay. Cho nên ly rượu này của tôi, nhất định phải kính anh, mọi người nói có nên không?
Émi có chút khó khăn trong diễn đạt, thói quen trong lời nói lẫn rất nhiều từ tiếng Anh, có mấy người nghe không hiểu lắm, như Diệp Á Bình và Vu Quan, Từ Yến, cả Đoạn Chấn Lâm đều chỉ có thể dựa vào suy đoán, cân nhắc ý tứ trong những lời này của cô.
Diệp Á Bình đành phải đi ra giảng hòa nói:
- Không có chuyện đó, lão Vu chúng tôi là bậc gia trưởng, tôi cũng phải nghe lời anh ta đấy!
Vu Quan liền vuốt đầu mỉm cười ha hả.
Trương Nhất Phàm liền nâng ly rượu nói:
- Vậy được rồi, vì bậc gia trưởng vĩ đại của chúng ta, cụng ly!
Uống rượu mời của Vu Quan vào, nhìn thấy bọn họ cũng khá ầm ĩ, Từ Yến lúc này mới hướng đi tới chỗ Trương Nhất Phàm nói:
- Chủ tịch tỉnh Trương, tôi kính anh một ly.
Từ Yến sau khi bị liên lụy bởi chuyện của Ân Hồng Viễn đã khiêm tốn lên rất nhiều, trong lời nói của cô có rất nhiều hàm nghĩa, dường như có vẻ thiên ngôn vạn ngữ không thể nói qua một câu vậy. Trương Nhất Phàm hiểu được tâm tình của cô ta, cũng không nói gì, cùng Từ Yến uống chén rượu này.
Hết thảy đều trong không khí im lặng.
Từ Yến lại kính Lý Hồng một ly rượu, thời điểm ngồi xuống, rất có thâm ý mắt liếc nhìn Trương Nhất Phàm một cái. Trương Nhất Phàm luôn cảm thấy Từ Yến có chuyện muốn nói. Trước kia Từ Yến rất phóng khoáng, hiện tại trở nên khiêm tốn, trầm mặc ít nói, điều này làm cho trong lòng Trương Nhất Phàm ít nhiều thấy có chút nghi hoặc.
Sau khi uống xong rượu, mọi người đề nghị, cùng nhau đi khiêu vũ.
Ở đây có ba người con gái, đồng thời có ba người đàn ông, Trương Nhất Phàm trưng cầu ý kiến của Lý Hồng, Lý Hồng cũng đồng ý.
Ở lầu ba của khách sạn quốc tế Âu Phil có một chỗ ăn chơi thư giãn, mọi người liền ở đó khiêu vũ. Chẳng qua là bọn họ nhảy ở phòng riêng lớn. Lý Hồng nói cô không khiêu vũ, nhìn là được rồi. Bởi vậy, Trương Nhất Phàm liền nhảy cùng Từ Yến.
Từ Yến hơn bốn mươi tuổi, lớn hơn Trương Nhất Phàm gần mười tuổi, nhưng cô và Diệp Á Bình đều giống nhau, vẫn duy trì dáng người đẹp. Hơn bốn mươi tuổi, không có một chút mỡ dư thừa. Từ Yến vào lúc khiêu vũ, nói nhỏ:
- Chủ tịch tỉnh Trương, tôi có chuyện muốn nói.