Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1157 : Định làm bác sĩ à?

Ngày đăng: 17:27 30/04/20


Liễu Hồng cự nự một lúc:



- Đừng đùa nữa, đang lau người cho anh đấy.



Trương Nhất Phàm nằm đó, ôm eo cô:



- Anh không say, em đừng nghe bọn họ nói vớ vẩn.



- Còn không say, đứng còn đứng không vững nữa là.



Liễu Hồng lau mặt hắn, Trương Nhất Phàm liền véo eo cô một cái bảo:



- Anh không say thật mà, không tin em xem đi.



- Xem gì? Lần nào anh uống say rồi chẳng bảo anh không say?



Liễu Hồng đang định ngồi dậy, Trương Nhất Phàm kéo cô, kéo người cô đặt vào giữa đùi hắn, nó rất cứng, cứng hơn thường ngày nhiều.



Có thể là do uống rượu, nên khá hưng phấn, cầm trong tay giống như gậy thép vậy. Mặt Liễu Hồng đỏ lên, lập tức đứng lên, Trương Nhất Phàm nằm đó cười thầm:



- Thế nào? Tin chưa?



Liễu Hồng nói:



- Trên người anh ngoài chỗ đó cứng ra còn lại đều mềm như bún.



Câu này nói quá đúng. Uống hơn nửa lít rượu mà không bất tỉnh nhân sự. Trương Nhất Phàm thầm nghĩ tửu lượng của mình lại tiến bộ rồi. Nếu là thường ngày, uống tầm nửa lít đã gục rồi, làm gì còn tâm trí đâu mà nghĩ đến chuyện này nữa.



Hôm nay uống tầm hơn nửa lít nhưng đầu óc Trương Nhất Phàm hoàn toàn tỉnh tảo, chỉ là thân thể thì mềm nhũn thôi.



Thực ra đây là một kiểu tác dụng tâm lý. Có thể là do hắn đang so tài với Tống Hạo Thiên, lại thêm Lý Hồng cũng ở đó. Tinh thần chống đỡ, đó là nguyên nhân mà đầu óc hắn vẫn được duy trì ở trạng thái tỉnh táo.



Có câu, say rượu thì trong lòng rõ nhất, quả không sai. Trương Nhất Phàm tin rằng mình say rồi, đến đi còn không xong, nhưng hắn vẫn có thể uống tiếp, hiện tượng phát huy tác dụng hơn mức bình thường này rất hiếm gặp.



Đàn ông là vậy, cơm no rượu say tự nhiên sẽ nghĩ đến chuyện đó.



Nhất là khi nhìn thấy Liễu Hồng xinh đẹp khêu gợi như thế kia, hắn nghĩ mãi không ra. Ngày trước khi Liễu Hồng còn ở thị trấn Liễu Thủy, ngực cô căng lên là do đang có sữa, giờ đã nhiều năm thế rồi mà nó không những không nhỏ đi mà còn đàn hồi hơn.



Thực ra hiện tượng này rất bình thường, phụ nữ sau khi sinh con sáu tháng một năm, cơ thể sẽ hồi phục như cũ, làm cho phần da dẻ bị căng ra đều trở về trạng thái cũ, nhưng mức độ hồi phục cần phải xem thể chất của mỗi người thế nào. Có người sau khi sinh con xong không bao giờ trở về trạng thái trước khi sinh được, mà ngày càng béo, càng xồ ra. Có người khả năng tự khôi phục của bản thân cực tốt. Đương nhiên, những phụ nữ có điều kiện một chút sẽ nhờ vào các phương pháp luyện tập và làm đẹp để duy trì thân hình thon thả cuốn hút của mình.



Bởi vậy khi hắn nhìn thấy động tác cúi người của Liễu Hồng vừa nãy thì phần dưới của hắn liền có phản ứng.



Trương Nhất Phàm nói:



- Đỡ anh dậy, anh cần đi vệ sinh.



Liễu Hồng vắt cái khăn lên sô pha, nghiêng người đỡ hắn dậy, Trương Nhất Phàm nhìn thấy khe rãnh sâu ở ngực cô nói:




Tiếng Hà Tiêu Tiêu cười khanh khách trong điện thoại:



- Đây là đồ châu Âu có muốn mua cũng không mua được đấy. Chị học đi. Em là vì muốn tốt cho chị. Giờ chỉ có mình chị ở bên anh Nhất Phàm. Em sợ lâu quá, anh ấy lại chán chị mà đi tìm người phụ nữ khác.



Liễu Hồng nhìn vào phòng ngủ, mặt đỏ lự, đột nhiên nhớ ra mình vừa nhét cái đĩa xuống dưới gối, hy vọng không bị Trương Nhất Phàm phát hiện, nếu không hắn lại nghĩ mình dâm đãng.



Đâu biết rằng Trương Nhất Phàm đã lấy được chiếc đĩa, đang nghiên cứu, bởi vì hắn phát hiện nó không giống với những đĩa phim cấp 3 thông thường, hình như là tài liệu gì đó. Liễu Hồng nói vào điện thoại:



- Không nói với cô nữa, nhàm chán.



Hà Tiêu Tiêu rất nhạy cảm, lập tức thấy được sự khác thường của Liễu Hồng:



- Chị Liễu Hồng, chị đừng học thứ này, rồi nhất thời không chịu nổi lại dùng nó với người đàn ông khác nhé.



Liễu Hồng tức quám mắng cô một câu:



- Đồ ni cô chết tiệt về đây rồi tôi sẽ cho cô biết tay.



Tắt điện thoại, cô vội vàng vào phòng thì nhìn thấy cái đĩa trên tay Trương Nhất Phàm. Liễu Hồng đã ngại lắm rồi, Trương Nhất Phàm còn giơ cái đĩa ra:



- Học cái này lúc nào thế định làm bác sỹ à?



Liễu Hồng ngượng ngùng, cướp cái đĩa lại rồi cúi mặt xuống.



Trương Nhất Phàm kéo cô lại:



- Anh biết chắc chắn là Hà Tiêu Tiêu lại giở trò rồi.



Những lời vừa rồi hắn đã nghe thấy hết. Liễu Hồng vẫn không nói gì, Trương Nhất Phàm ôm cô, chu môi bảo:



- Cho vào đi chúng ta cùng học.



Liễu Hồng ngượng ngùng nói:



- Bỏ đi.



- Sao lại không cần? Chúng ta không phải đang tích cực đề xướng học tập kinh nghiệm tiên tiến của nước ngoài sao. Đây cũng là kinh nghiệm tiên tiến. Đây là trong cuộc sống, sao lại không học?



Liễu Hồng khẽ cắn môi, vừa nãy cô đã xem gần hết cái đĩa này rồi, lúc nghe điện thoại của Trương Tuyết Phong bảo Trương Nhất Phàm say rượu.



Tên này đúng là chỉ suốt ngày say rượu thôi. Nhưng ở trên này chỉ có mình mình là có thể chăm sóc Trương Nhất Phàm thôi.



Hôm nay Liễu Hồng mặc váy đen ngắn và đi tất chân màu da, trông rất hấp dẫn. Lúc cô nghiêng mở đĩa ánh mắt Trương Nhất Phàm dừng lại ở vòng ba của cô.



Tất giấy màu da chân, bó chặt hai đùi, kéo mãi lên hẳn cái váy đen ngắn của cô. Trong đầu Trương Nhất Phàm đang nghĩ rút cuộc hôm nay cô đi tất hay là mặc tất quần?