Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1179 : Điều tra sự việc
Ngày đăng: 17:27 30/04/20
Điều khiến Đằng Phi buồn bực nhất chính là phát sinh vấn đề mới, bài viết mới đăng đã không thấy đâu nữa.
Xem ra là bị chủ nhân của nó xóa đi mất.
- Chủ tịch tỉnh Trương, tôi nghi ngờ bài đăng này là thật, thời gian, địa điểm, nhân vật sự kiện đều rất rành mạch. Hơn nữa chính là nhằm vào huyện Vận, lần trước ở cửa tòa nhà chính phủ, người con gái kia bị áp giải đi không phải vừa khéo là người của huyện Vận sao?
Trên bài đăng nói một bé gái bị chết đuối, mà người phụ nữ kia khóc lóc kêu là ‘Con gái tôi’. Đây chắc chắn không phải là trùng hợp.
Trương Nhất Phàm mỉm cười,
- Đằng Phi, xem ra cậu đã tiến bộ không ít, chuyện này nên quan tâm, hơn nữa lại làm rất tốt. Như vậy đi, cậu gọi điện thoại tới phòng Thông tin đối ngoại xem bọn họ có nhận được khiếu nại hay không.
- Được, tôi lập tức đi làm!
Đằng Phi định đi ra ngoài thì Trương Nhất Phàm nói:
- Ở đây gọi điện cũng được.
Đằng Phi dùng điện thoại trên bàn của Trương Nhất Phàm,
- Alo, tôi là thư ký Đằng Phi của Chủ tịch tỉnh Trương…
Lãnh đạo của phòng Thông tin đối ngoại đang ở trong phòng làm việc xem báo, nghe được tiếng điện thoại reo, theo bản năng nhìn lên điện thoại, thấy số điện thoại là của phòng làm việc Chủ tịch tỉnh Trương! Ông ta lập tức nhảy dựng lên, cầm lấy điện thoại nói,
- Chào Chủ tịch tỉnh Trương!
Sau khi nghe được là Đằng Phi ông ta lập tức hỏi:
- Thư ký Đằng, có chuyện gì chỉ bảo.
Người ta gọi từ phòng làm việc của Chủ tịch tỉnh Trương, nhất định là đang ở cùng một chỗ với Chủ tịch tỉnh.
Đằng Phi hỏi:
- Gần đây bên ông có nhận được khiếu nại nào không, hoặc là có ai tới kêu oan?
- Có, có, anh muốn hỏi về vấn đề nào?
- Huyện Vận…
- Việc này quả thực không có. Những chuyện kêu oan khác thì không ít, giống như giải phóng mặt bằng, tiền lương của công nông dân, chỉ duy nhất huyện Vân là không có vấn đề gì.
- Tôi đoán anh tới được bước, vừa sờ soạng người ta đúng không? Coi bộ dạng của anh. Mới sờ một chút đã đắc ý như vậy, đúng là không có tiền đồ.
Mặt Trương Tuyết Phong lại đỏ lên, thật đúng là lại bị tiểu tử này đoán đúng rồi, chẳng lẽ ngày hôm qua anh ta ở trong phòng riêng của mình xem sao?
Kỳ thật anh ta hiểu rõ, Đằng Phi lần đầu tiên sờ Thôi Hồng Anh, cũng cứ như vậy. Cứ ngửi bàn tay mấy ngày, cảm giác vẫn lưu lại mùi hương. Hơn nữa anh ta cũng là vừa mới sờ không lâu, ký ức hãy còn mới mẻ, nhìn một chút liền đoán được Trương Tuyết Phong nhất định là làm chuyện đó.
Trương Tuyết Phong nóng nảy,
- Đừng có cứ lấy tôi ra để trêu đùa, nói, nói tiếp!
- Được!
Đằng Phi khẽ mỉm cười,
- Kỳ thật tâm tư của con gái cũng không khác chúng ta là mấy, nếu như lúc anh hôn cô ấy, lơ đãng thăm dò sờ soạng các cô, nếu các cô không cự tuyệt anh có thể xuống tay.
- Thật sao? Chỉ đơn giản như vậy?
Trương Tuyết Phong thầm nghĩ, chính mình khi sờ Lưu Thanh Phương, cô không hề có phản ứng muốn cự tuyệt. Nói như vậy là có thể xuống tay?
Kỳ thật Đằng Phi trong lòng đang chửi rủa:
- Đơn giản cái đít, ông sờ soạng Thôi Hồng Anh bảy tám hồi, cô ấy vẫn không chịu cho. Ngủ trên cùng một giường, sờ cũng có sờ rồi, chỉ là không để cho làm chuyện đó. Thật là muốn phát điên!
Nhưng anh ta lại mang theo điệu bộ đắc ý vô cùng nói.
- Cứ như tôi nói mà làm, không sai được!
- Được, sau khi chuyện thành sẽ mời anh.
- Ha ha…
Hai người này hề hề cười to.
Đột nhiên, từ trong bụi cỏ ven đường có một người phụ nữ lao ra, bộ dạng giống như đang cố ý tìm cái chết, lao ra giữa đường.
Đằng Phi sợ tới mức hét lên một trận,
- Cẩn thận!!!!!!!