Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1222 : Ông ấy có ý gì?

Ngày đăng: 17:28 30/04/20


Trong phong trào thi đua phòng chống ma túy diễn ra trên toàn quốc lần này, tỉnh Hồ Nam giành được vị trí quán quân, thành tích vô cùng nổi trội.



Đường Vũ và Diệp Á Bình lập được công lớn nên được đặc cách đề bạt thăng chức, cả hai được điều lên tỉnh nhậm chức Phó Giám đốc sở Công an.



Cho tới tận bây giờ, Diệp Á Bình là người phụ nữ đầu tiên trong bộ máy chính quyền tỉnh Hồ Nam giữ chức Phó giám đốc sở.



Cái tên Đường Vũ này trong họa có phúc, lần trước gã đắc tội với công ty Viễn Cảnh, suýt bị trên tỉnh phê bình, thế nào lại đảo ngược tình thế mà tóm được một con cá lớn. Từ việc đó gã tìm ra được một tập đoàn buôn bán ma túy có quy mô trên cả nước, triệt phá thành công bảy đường dây buôn bán ma túy, đây có thể coi là những chiến công cực kỳ hiển hách.



Lý Thiên Trụ dường như biết trước việc nhà họ Phương sẽ bị “sờ gáy”, nên đúng thời điểm mấu chốt, ông ta tập trung toàn bộ mọi người bao gồm Trương Nhất Phàm, Thẩm Hoành Quốc, Lý Hồng và Tống Hạo Thiên. Từ một góc độ nào đó, thì hành động này có thể coi là một cách để giám sát cũng như bảo vệ họ.



Chuyện xảy ra với nhà họ Phương, ông ta không muốn bất kỳ ai dưới trướng can thiệp vào. Nhà họ Phương và nhà họ Trương vốn là kẻ thù truyền kiếp, nhà họ Thẩm cũng khó tránh khỏi có liên quan, theo phân tích của Trương Nhất Phàm khi biết tin, Lý Thiên Trụ nhất định đã nhận được tin báo gì đó từ phía trên.



Cũng có thể ông ta đã quyết định đã đến lúc phải xử lý nhà họ Phương. Còn nguyên nhân vì sao, thì Trương Nhất Phàm vẫn chưa đoán ra được.



Việc nhà họ Phương bị “tiêu diệt” khiến cho Tống Hạo Thiên tăng thêm cảnh giác, gã có vẻ khôn khéo hơn, và cũng hiếm khi yên lặng như bây giờ.



Dĩ nhiên, Tống Hạo Thiên tận mắt chứng kiến cảnh nhà họ Phương bị hại, trong lòng ít nhiều cũng nảy sinh cảm giác “mèo khóc chuột”. Nhìn vào kết cục của họ, dĩ nhiên gã cũng nhận ra vài điều, nếu không phải trên trung ương gật đầu cho phép thì dựa vào thế lực vững chắc của nhà họ Phương, làm gì có chuyện họ bị “hạ bệ” dễ dàng như vậy.



Nhưng nguyên nhân gì khiến trung ương động đến nhà họ Phương, thì gã cũng không hiểu được, có lẽ suy nghĩ của người làm lãnh đạo chỉ có thể hiểu ngầm, hoàn toàn không thể nói ra.



Sau toàn bộ sự việc, cả nước bước vào giai đoạn kết thúc căng thẳng của phong trào thi đua phòng chống ma túy. Bên phía bộ Công an vẫn tiếp tục truy kích và bắt giữ những kẻ có liên quan, không khí làm việc ở Ủy ban nhân dân và Tỉnh ủy tỉnh Hồ Nam cũng dần yên ổn và đi vào quỹ đạo.



Ngày 19/9/2004, trong Đại hội đại biểu toàn quốc Đảng Cộng sản Trung Quốc khóa 16, Trung ương Đảng chính thức đề ra mục tiêu mang tính lịch sử: “Xây dựng và cân bằng xã hội”. Hội nghị thường niên của trung ương về lĩnh vực kinh tế diễn ra từ ngày 3-5/12 đã nhấn mạnh, “Giữ vững quan điểm lấy dân làm gốc, dốc sức xây dựng xã hội hài hòa theo hướng xã hội chủ nghĩa” sẽ là một trong sáu nhiệm vụ trọng tâm phát triển kinh tế năm 2005. Bên cạnh đó, về chính trị, trung ương khẳng định phải đẩy mạnh công tác bồi dưỡng năng lực lãnh đạo, kiên trì quan điểm lãnh đạo theo nguyên tắc “Khoa học, dân chủ, hợp pháp”; về kinh tế cũng xóa bỏ quan điểm “Lấy GDP làm trọng tâm phát triển”, đồng thời đưa ra một quan điểm phát triển mới đảm bảo tính khoa học và coi trọng công bằng xã hội.



Đề xuất này là một dấu mốc quan trọng chứng tỏ sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Trung Quốc đã bước sang một trang sử mới, nó cũng chứng tỏ rằng, nhiệm vụ và mục tiêu phát triển từ nay về sau của Trung Quốc sẽ không còn lấy GDP làm trọng tâm, Trung Quốc đã thực sự bắt đầu chú trọng quan điểm lãnh đạo xây dựng một xã hội hài hòa, tuân thủ pháp luật.



Sự thay đổi về quan điểm chính trị của Trung ương Đảng đã làm cho Trương Nhất Phàm ý thức được rằng, trong thời đại cải cách mở cửa, kinh tế Trung Quốc đang phát triển ngày càng mạnh mẽ như hiện nay, tư tưởng chỉ đạo của Đảng rõ ràng đã chuyển từ xây dựng kinh tế sang cân bằng và ổn định xã hội.




- Em ngốc quá! Cái ghế Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật tốt thế mà không làm, thì muốn làm gì?



Lý Hồng ngẩng đầu nhìn trần nhà.



- Tự nhiên muốn nghỉ ngơi, tự cho mình một kỳ nghỉ dài.



Trương Nhất Phàm nghe xong cũng phần nào hiểu được. Thực ra, hắn cũng muốn được như vậy, nếu có thể, hắn muốn mua một hòn đảo nhỏ nào đó trên Thái Bình Dương rồi an hưởng cuộc sống vui vẻ ở đó.



Dĩ nhiên, đó vẫn chỉ một ước mơ, mãi mãi không thể thực hiên được. Ai bảo hắn là một Đảng viên, là cán bộ nhà nước, cho dù có tiền cũng không thể công khai hưởng thụ cuộc sống thần tiên ấy.



Trong khi hai người nói chuyện, trên tivi đang phát sóng chương trình thời sự, Tổng thống Ukraine lại có chuyến viếng thăm Trung Quốc.



Lý Hồng tỏ ra ngạc nhiên.



- Cái ông Tổng thống Ukraine này hình như rất thích Trung Quốc thì phải, chỉ riêng năm nay đã đến hai lần rồi.



Trương Nhất Phàm nghe cô nói mới chú ý đến tin này, đúng như vậy, quả thực năm nay vị Tổng thống này đã đến đây hai lần rồi. Hắn cười:



- Điều này chứng minh quan hệ giữa hai nước rất tốt thôi mà!



Lý Hồng không mấy đồng tình.



- Em cứ cảm thấy chuyện này không hề đơn giản. Không thể nào, không thể nào!



Cô vừa nghĩ vừa lặp đi lặp lại “không thể nào”.