Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1238 : Trở về!

Ngày đăng: 17:28 30/04/20


Sau khi Tàu số 1 xuất phát hướng về phía biển Đen, qua eo biển Aegean, kênh đào Suez, vượt qua Singapore tiến vào Trung Quốc.



Trương Nhất Phàm giao hoàn toàn việc này cho các Cao Thiên Viễn công ty Macao, họ theo dõi hành trình của Tàu số 1. Đợi Tàu số 1 xuất phát, Trương Nhất Phàm lập tức đi Kiev, tới bệnh viện tốt nhất, vừa lúc Tiểu Tứ tỉnh lại.



Sắc mặt Tiểu Tứ tái nhợt, thân thể suy yếu, lúc nhìn thấy Trương Nhất Phàm anh cố hết sức ngồi dậy nhưng Trương Nhất Phàm ra hiệu cứ nằm xuống.



- Cứ nằm yên nghỉ dưỡng đi, không nên cử động nhiều.



Đích thân ông chủ đến thăm mình khiến Tiểu Tứ rất cảm động.



Trương Nhất Phàm vỗ vai anh ta, cậu được lắm, đúng là anh hùng của nhân dân. Yên tâm đi, tôi sẽ tạo điều kiện để cậu được chữa trị tốt nhất, sau này còn có nhiều nơi cần cậu.



Tiểu Tứ xúc động, cắn môi gật đầu nói không nên lời.



- Cậu không phải nói gì, chỉ cần nghỉ ngơi tốt, nhanh chóng hồi phục chúng ta sẽ về nước.



Tiểu Tứ nghe nói về sau có nhiều nơi cần mình liền cảm thấy băn khoăn trong lòng.



Thực ra chỉ cần 2 ngày nữa, đỡ hơn một chút là có thể đi máy bay, không nhất thiết phải khiến tất cả mọi người phải ở đây. Nhưng Trương Nhất Phàm quyết định phải chờ đến khi Tiểu Tứ bình phục, có sức khỏe chịu đựng được thì mới đi.



Rời khỏi phòng bệnh, trở lại đại sứ quán liền nhìn thấy Đồng Tuyết chào đón:



- Trưởng đoàn Trương, các vị đã về.



Trương Nhất Phàm chưa hiểu chuyện gì, liền hỏi:



- Xảy ra chuyện gì nữa vậy?



Đồng Tuyết gãi gãi đầu:



- Không có, chỉ là tôi nhớ các vị. Không có các vị bên cạnh, tôi sống trong héo úa mất.



Buổi sáng trên TV đưa tin Tàu số 1 xuất phát, Đồng Tuyết rất vui mừng, trong tâm trí của mình đoàn trưởng Trương là người đức cao vọng trọng, truyền đại anh hùng. Hiện nay có hắn ở đại sứ quán thì trên đường không cảnh sát nào dám ức hiếp người Hoa nữa.



Trương Nhất Phàm cười lạnh rồi trở về phòng nghỉ ngơi.
Điều không ngờ đến là toàn bộ thành viên tổ khảo sát đều ra sân bay đón mình.



Thẩm Uyển Vân cầm hoa tươi, nở một nụ cười rạng rỡ, đưa hoa cho Trương Nhất Phàm và nói:



- Hoan nghênh người anh hùng của chúng ta trở về.



Lời nói tình cảm này của Thẩm Uyển Vân khiến ai cũng phải phục. Bởi vì đoàn khảo sát ở Ukraine cùng nhau trải qua nhiều chuyện nên rất hiểu nhau, người ngoài không thể lý giải nổi.



Cho dù biểu hiện của Thẩm Uyển Vân có thân thiết một chút thì cũng là chuyện bình thường.



Hai người Trương Nhất Phàm xuống sân bay, đây là sân bay chuyên dụng nên không có hành khách khác. Trịnh Kiếm Phong từ trên xe xuống, gỡ kính, vươn tay phải hướng về Trương Nhất Phàm nói:



- Hoan nghênh trở về, tôi đại diện cho tổ chức đến đón cậu.



Nhìn Trịnh Kiếm Phong đến khiến Trương Nhất Phàm có chút cảm động.



Có thể khiến đích thân Trịnh Kiếm Phong đến đón, chứng tỏ tổ chức rất hài lòng với công tác của mình.



- Cảm ơn thủ trưởng quan tâm



Trương Nhất Phàm nói rồi bắt tay Trịnh Kiếm Phong và cùng nhau lên xe.



Hắn ngồi chính trong xe Trịnh Kiếm Phong, hai người nói chuyện, Trịnh Kiếm Phong nói:



- Nếu được tối nay chú mở tiệc mời cháu đến.



Trương Nhất Phàm cười nói:



- Không được, cháu đã hẹn với họ rồi, đợi họ trở về, mọi người cùng đoàn tụ sẽ ăn mừng.



Vẻ mặt nghiêm túc của Trịnh Kiếm Phong bật cười:



- Được rồi, không thành vấn đề. Nhiệm vụ lần này các cậu đã hoàn thành một cách xuất sắc. Tối nay tạm hoãn.