Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1259 : Ném đi
Ngày đăng: 17:28 30/04/20
Trương Nhất Phàm đã sớm nhìn ra mánh khóe này của Tô Vệ Dân nhưng cũng không thể trách anh ta được.
Hơn nữa hắn cũng biết, cho dù là bản thân mình hay bất kể một lãnh đạo nào khác, mọi người sẽ sắp xếp một người phục vụ làm công tác hậu cần, Trương Nhất Phàm cũng không truy hỏi tại sao lại có tiền lệ như vậy, dù sao quyền quyết định ở trong tay mình, không sai cả, nhận hay không là do mình, chỉ cần một câu nói có thể quyết định hướng đi của cô gái.
Trước đây ở Vĩnh Lâm, Chu Bân đã sắp xếp cho hắn một cô gái vẫn còn là sinh viên đó là Thôi Hồng Anh. Cô gái này không hề thua kém Thôi Hồng Anh, thậm chí có điểm còn hơn.
Người Trung Quốc thường truyền tai nhau một câu “Giang Hoài nữ tử tú thiên hạ”.
Nhất phương sơn thủy dưỡng nhất phương nhân, quả là không sai.
Trương Nhất Phàm liếc mắt thấy làn da cô gái rất mịn màng, tuy rằng cô ăn mặc bình thường nhưng làn da nổi bật không gì che dấu được. Tô Vệ Dân tuyển người làm như thế này chẳng phải uổng phí sao?
Cô gái mặc đồng phục của nhà khách, hai tay lễ phép để trước mặt, dáng vẻ rất e ngại, cao khoảng 1,6m, dáng người được. Nhìn cô gái này Trương Nhất Phàm lại liên tưởng đến Thôi Hồng Anh.
Tô Vệ Dân thấy vẻ mặt hài lòng của Chủ tịch tỉnh Tương lập tức liền giới thiệu:
- Cô đây là nhân viên phục vụ nhà khách tên là Lăng Vi Vi, vừa mới tuyển vào năm nay. Tôi thấy Chủ tịch tỉnh Trương cần người phục vụ nên gọi cô đến giúp.
Xem ra Lăng Vi Vi sớm đã biết người trước mặt là Chủ tịch tỉnh Trương nên cư xử vô cùng khéo léo, hẳn đã trải qua sự huấn luyện.
Thực tế tất cả nhân viên phục vụ nhà khách đều trải qua khóa huấn luyện rất nghiêm khắc.
Nhà khách là bộ mặt của Ủy ban nhân dân tỉnh cũng tương tự như một khối chiêu bài của chính phủ, công tác phục ở đó phải được làm tốt. Hơn nữa Chính phủ và Ủy ban Kỷ luật khác nhau, cho nên bình thường nơi này là nơi để cho các nhân vật giao lưu khá nhiều.
Lăng Vi Vi thật sự là nhân viên mới, mới tốt nghiệp trung cấp, nghe nói mình là người được phục vụ Chủ tịch tỉnh lúc đó cảm giác sợ ngây người nhưng cũng rất vui sướng. Trước đây Chủ tịch tỉnh là một người đàn ông ngoài 50 tuổi, cô không nghĩ đến một Chủ tịch tỉnh mà cô sẽ phục vụ lại trẻ như thế.
Lúc Tô Vệ Minh đưa tấm ảnh của Chủ tịch tỉnh cô liền ngẩn người, một Chủ tịch tỉnh trẻ như vậy, có phải là lừa mình không đây? Sau được Tô Vệ Minh dạy dỗ cô mới tỉnh táo lại.
Trải qua nhiều ngày tập luyện, Tô Vệ Minh cho rằng cô đã có khả năng đảm nhiệm, lúc này mới chính thức cho Lăng Vi Vi lộ diện.
Vừa nãy lúc mở cửa thực ra Lăng Vi Vi rất hồi hộp, nhưng nhờ được rèn luyện hằng ngày nên cô nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
Trong nháy mắt Trương Nhất Phàm đã vào biệt thự.
Biệt thự có 3 tầng, tầng 1 là gian phòng khách lớn, phòng ăn, phòng bếp và nhà vệ sinh. Bên cạch còn có một phòng bình thường để cho người giúp việc ở. Bên phải là cầu thang bằng gỗ hình xoắn ốc, mấy người bước lên cầu thang này để đến tầng 2.
Tầng 2 chủ yếu là phòng ngủ, phòng sách, ban công và phòng vệ sinh, dĩ nhiên ở giữa cũng có một phòng khách. Phòng khách này là nơi tụ hội của người nhà, bình thường người ngoài không ngồi ở đây. Bởi vậy phòng khách này được trải một tấm thảm.
Lý Hồng sắc mặt lạnh băng nói:
- Ném nó đi
Nhân viên phục vụ tròn mắt sững sờ:
- Cô..
Trương Nhất Phàm nói:
- Đừng vội, xem là của ai đã.
Nhân viên phục vụ đưa mắt nhìn sang người thanh niên bên kia, anh ta đang nhìn Lý Hồng cười.
Nhân viên phục vụ nói:
- Đó là Chu công tử
Cô nghĩ mình không cần giải thích rõ ràng, đã là người Giang Hoài hẳn ai cũng biết đến vị Chu công tử này.
-Không quen.
Lý Hồng lạnh lùng nói:
- Ném đi.
Nhân viên phục vụ khó xử, Lý Hồng lại nói:
- Nếu tiếc, có thể giữ lại.
Trương Nhất Phàm mỉm cười, nhìn sang phía Chu công tử nói:
- Cũng thú vị đấy chứ, không ngờ lại có người dũng cảm dám động đến bí thư Lý Hồng, đại danh lẫy lừng của Ủy ban Kỷ luật chúng ta thế này.
Lý Hồng cảm thấy không vui, không nghĩ rằng sau khi người phục vụ qua chỗ anh ta nói vài câu gì đó thì Chu công tử lại tiến về phía mình.