Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1261 : Anh nghĩ cách giúp tôi với

Ngày đăng: 17:28 30/04/20


Đến lúc này, Lý Hồng thực sự có chút lo lắng.



Thế nhưng trong lòng cô, có đôi chút phức tạp.



Không ngờ Trương Nhất Phàm chỉ vì một bó hoa mà người ta tặng, chuẩn bị tính sổ với người ta. Điều đó chứng minh vị trí quan trọng của cô trong lòng hắn.



Hắn có thể lo lắng cho cô, đương nhiên là một chuyện đáng vui mừng.



Nhưng cô lại không hi vọng Trương Nhất Phàm thực sự lại đi tính sổ với người ta, dù sao, đường đường là một Chủ tịch uỷ ban tỉnh như hắn, muốn thanh toán người khác, chỉ cần một cú điện thoại, thậm chí chỉ cần một nét mặt mà thôi.



Đối với Lý Hồng mà nói, chỉ cần tấm lòng thật tâm của Trương Nhất Phàm như thế là được rồi, không nhất thiết phải làm to chuyện, nếu không chuyện này truyền ra ngoài, thì có thành trò cười. Đương nhiên, Trương Nhất Phàm là một chủ tịch tỉnh, có cả trăm nghìn cách thức, khiến một người chết mà không có đất chôn. Tự đáy lòng Lý Hồng, cô không hi vọng hắn là một người như vậy.



Cô hy vọng người đàn ông trong cuộc đời mình, là người trên không phụ trời, dưới không phụ đất, xứng đáng với lương tâm của bản thân. Người đó cũng chỉ là chỉ là kẻ ăn chơi chác táng không biết chừng, nhìn bộ dạng là biết hắn là kẻ chẳng có gì đứng đắn.



Chấp nhặt với một kẻ như vậy có đáng không?



Chấp nhặt với một kẻ như vậy là hạ thấp thân phận mình, Lý Hồng nhìn nhìn Trương Nhất Phàm:



- Chúng ta đi thôi.



- Ừ, để anh gọi tiểu Trương đưa em về.



Trương Nhất Phàm lau miệng, ngồi ở đó châm một điếu thuốc.



Lý Hồng hơi nhíu mày:



- Thế em về trước đây.



Nhìn theo Lý Hồng, Trương Nhất Phàm vẫy vẫy tay gọi Đằng Phi:



- Về đến nơi, anh sắp xếp lại tài liệu của tập đoàn giàu nhất Giang Hoài, tập đoàn nhà họ Chu, ngày mai nộp cho tôi.



Đằng Phi lấy ngay sổ, nghiêm túc ghi chép.



Không lâu sau khi Lý Hồng rời đi, Trương Nhất Phàm cũng trở về biệt thự số 6



Lăng Vi Vi là người giúp việc của chủ tịch tỉnh, đang ở nhà ngồi đợi chủ tịch tỉnh về, nghe thấy bên ngoài có tiếng xe ô tô, cô chạy ngay ra mở cổng, Đằng Phi và Trương Tuyết Phong không vào nữa.



Trương Nhất Phàm đi vào đến cửa, cầm lấy đôi dép lê mà Lăng Vi Vi đưa cho.



Hăn ngồi trên sô pha xem một lúc ti vi rồi cầm quần áo đi tắm.



Chợt chuông của reo, Lăng Vi Vi mở cửa chạy ra ngoài, nhìn thấy có hai người đàn ông đứng bên ngoài cửa sắt, Lăng Vi Vi hơi sửng sốt:




Lục thiếu gia nói:



- Tạm thời như thế đã, đợi có cơ hội, tìm người hoà giải một chút, nhất định phải gặp mặt để xin lỗi.



Chu Thế Vinh ừ ừ vài tiếng, nghe Lục thiếu gia nói:



- Chó chết, cậu cũng phải suy nghĩ cho kỹ, là ta đang giúp cậu, hắn ta đến cả những nhân vật như Lý Tông Hán, Phương Tấn Bằng còn bóp chết, thêm một nhà cậu cũng không chê nhiều đâu.



Chu Thế Vinh làm sao dám phản bác lại? Cứ nói đi nói lại:



- Tôi biết rồi, tôi biết rồi



Đúng lúc đó, một điện thoại khác của Lục thiếu gia reo, anh ta bảo Chu Thế Vinh đừng tắt máy, liền nghe điện thoại kia. Nghe xong, anh ta liền phát điên lên. Chu Thế Vinh nghe giọng anh ta không đúng, liền hỏi:



- Có chuyện gì vậy?



Lục thiếu gia mở miệng là mắng:



- Sao cậu không đi mua quan tài đi, biết cái người đàn bà đó là ai không?



Chu Thế Vinh làm sao mà biết được, Lý Hồng vừa mới đến, không có nhiều người biết cô ta, Lục thiếu gia cũng phải mất rất nhiều công sức mới nghe ngóng được, hắn bình tĩnh nói:



- Chó chết thật, người mà cậu tặng hoa hôm nay, chính là tân bí Chủ nhiệm uỷ ban kỷ luật tỉnh Giang Hoài Lý Hồng!



- Kỷ … kỷ… chủ nhiệm ủy ban kỷ luật?



Chu Thế Vinh vừa nghe liền kinh ngạc.



Một chủ tịch tỉnh, một Chủ nhiêm uỷ ban kỷ luật, đúng là tự mình tìm cái chết, tán gái tán tận Chủ nhiệm uỷ ban kỷ luật



Chỉ có điều y có chút không tin:



- Cô ta mới bao tuổi?



Lục thiếu gia rống lên:



- Chó chết, bố mày lừa mày làm gì? Cô ta là cháu ruột của Tổng bí thư, là lãnh đạo trẻ cùng với chủ tịch Trương ở tỉnh Tương, từ tỉnh Tương qua đây, chỉ là thuyên chuyển công tác, hai người bọn họ là chỗ quen biết lâu năm, nên hôm nay gặp nhau cùng đi ăn cơm. Không ngờ, tên tiểu tử nhà ngươi tặc tâm không chừa, lại có thể đụng ngay họng súng của họ. Họ chỉ cần tuỳ ý tìm một lý do nào đấy, nhà ngươi sẽ chết không kịp ngáp.



- Thế anh nghĩ cách giúp tôi với



Chu Thế Vinh bị doạ tới mức sắc mặt tối sầm như màu đất.