Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1282 : Phó chủ tịch Cao chỉ là một quân tốt
Ngày đăng: 17:29 30/04/20
- Duệ Quân, có tra ra được lai lịch của người gọi đến không
Duệ Quân lắc đầu:
- Số điện thoại này chỉ gọi cho một mình chị, hơn nữa thời gian cuộc gọi quá ngắn, không đủ một phút, sau đó cũng không có gọi lại thêm lần nào nữa. Lão đại, nếu như tôi đoán không sai, số điện thoại này là số đối phương mới mua, theo tôi nghĩ, gã sẽ còn gọi lại nữa.
Duệ quân lần này đã đoán sai rồi, số điện thoại này sau khi gọi một lần thì không còn liên lạc với Lý Hồng nữa.
Điều này làm cho Lý Hồng cảm thấy rất bất ngờ, rốt cuộc là ai gọi đến? Tự nhiên tặng hai trăm ngàn làm quà gặp mặt, lại không đưa ra yêu cầu gì, vậy mục đích của việc tặng quà là gì?
Chờ đợi trong hai ngày, cũng không nhận được bất cứ tin tức gì, Lý Hồng ngược lại không còn sốt ruột nữa.
Lấy tĩnh chế động, đối phương không có khả năng vô duyên vô cớ vứt bỏ hai trăm ngàn này.
Nếu thực sự không ai đến nhận, vậy cũng tốt, số tiền này sẽ xung vào công quỹ.
Ai cũng không ngờ, đến ngày thứ ba, thư ký của Lý Hồng vào nói:
- Bí thư Lý, có người tặng hoa cho cô
Một bó hoa hồng đỏ, kiều diệm rực rỡ, làm cho thư ký rất kích động, theo Bí thư Lý lâu như vậy, cuối cùng cũng thấy có người tặng hoa cho cô ấy.Cô thư ký cười tươi, còn xúc động hơn cả việc mình được nhận hoa.
Lý Hồng nhíu mày:
- Ai tặng vậy?
Thư ký cười thần bí:
- Có phải là người trong lòng không?
Lý Hồng nghiêm túc nói:
- đừng có nói đùa, đem nó vứt đi.
Người tặng hoa tuyệt đối không phải là Trương Nhất Phàm, chỉ cần không phải là Trương Nhất Hàm tặng, tất cả đều có thể vứt đi.
Thư ký cảm thấy có chút đáng tiếc:
- Xem thử là ai tặng?
Trong bó hoa hồng có một tấm thiệp “ trên thế giới này mỗi người đều có một sở thích khác nhau, sở thích của tôi là sưu tầm mỹ nữ, công chúa điện hạ, chúc mừng em nhập cuộc chơi”
Trên tấm thiệp không có ghi tên, chữ trên tấm thiệp cũng không giống là viết tay, có thể là đánh máy. Thư ký nhìn những dòng chữ này, gương mặt lập tức biến sắc. Không ngờ lại có người dám nói như vây với Bí thư Lý, đúng là điên rồi.
Sưu tầm mỹ nữ, lại còn là Bí thư Lý? Còn không phải có bệnh sao?
-Tết âm lịch này cô cũng vất vả rồi, ý của tôi và Bí thư Lục là có thể kết thúc sớm thì cứ kết thúc, Giang Hoài vừa mới xảy ra vụ việc của chủ tịch tỉnh Trường Chinh, mọi người đều cần phải bình tỉnh, lấy ổn định là quan trọng nhất.
Biết Lục Chính Ông cũng có ý này, Lý Hồng hiểu được, cô gật đầu:
-Cám ơn phó bí thư Bàng quan tâm, chúng tôi sẽ nhanh chóng hoàn thành thủ tục, đem chuyển vụ án của phó chủ tịch Cao sang viện kiểm sát.
Phó bí thư Bàng ngồi ở ủy ban kỷ luật một lát liền đứng dậy rời khỏi.
Ông cho Lý Hồng biết ý tứ của Lục Chính Ông, không hy vọng sự việc nghiêm trọng hơn.
Lý Hồng suy nghĩ một hồi, quyết định làm theo ý của Lục Chính Ông, cô gọi điện thoại cho Trương Nhất Phàm
- anh nghĩ sao?
Trương Nhất Phàm trả lời:
- Tôn trọng ý kiến của tỉnh ủy đi.
Vậy được, cứ quyết định như vậy.
Sau khi tan tầm, Lý Hồng về đến nhà, vừa mới ngồi xuống liền nhận được một cuộc điện thoại lạ, cô dám khẳng định, số điện thoại này chưa bao giờ gọi cho cô, vừa mới nhấc máy, cô đã nghe được tiếng nói của đối phương
- Bí thư Lý, vụ án của Cao phó thị trưởng không thể kết thúc như vậy được.
- Anh là ai?
Lý Hồng cảnh giác hỏi.
Đối phương hình như không có biểu hiện gì:
- Vụ án của Cao phó thị trưởng chỉ là một phần nhỏ. Hai trăm ngàn kia, không phải tiền không sạch sẽ, đó là số tiền tôi muốn mời mọi người uống trà, cô không nhận thì thôi, còn giao ra tiền của bọn họ, có phải là quá không tình nghĩa không? Cận thận họ oán hận cô
Lý Hồng nói:
- anh còn biết gì nữa? ra đây đi, chúng ta giáp mặt nói chuyện.
- Vậy thì không cần, tôi chỉ muốn nói cho cô biết, trong Giang Hoài, Cao phó thị trưởng chỉ là một nhân vật nhỏ, một quân tốt, tên họ Triệu mới là con cá lớn.
- Họ Triệu? Người anh chỉ là ai?
tút tút tút…
Lúc Lý Hồng hỏi lại thì điện thoại đã tắt máy.