Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1284 : Vậy thì tôi yên tâm rồi
Ngày đăng: 17:29 30/04/20
Trương Nhất Phàm châm một điếu thuốc, tránh đi sự dụ hoặc của Lục Nhã Tĩnh.
Lục Nhã Tĩnh nở nụ cười, đem báo cáo đưa qua. Trương Nhất Phàm tiếp qua rồi xem, thuận tay để trên bàn
- Lục tiểu thư, cái này tôi không thể phê. Cô nên đến tìm chủ tịch thành phố, hoặc đồng chí Chu Nhất Lai, đây là việc của chính quyền thành phố.
Lục Nhã Tĩnh dương mắt phụng phịu:
- Chu Nhất Lai, cho dù y muôn phê tôi cũng không muốn đưa y phê.
Trương Nhất Phàm hiểu:
- Nói đi, kiếm tôi có việc gì?
Lục Nhã Tĩnh hai tay chống cằm trên bàn nói:
- Cái việc kia “lệnh cấm đẩu cơ “ có thể từ từ không?
- Lệnh cấm đầu cơ?
Ánh1 mắt Trương Nhất Phàm dừng trên khuôn mặt của Lục Nhã Tĩnh
- Không phải là còn chưa công bố sao?
Lục Nhã Tĩnh nói:
- Anh cũng biết em làm về bất động sản, nếu như cái lệnh cấm này được công bố, thì bất đông sản của tập đoàn Lam Thiên không phải là hết hy vọng sao. Bọn em kinh doanh bất động sản, nếu như không tích trữ đất đai, không phải là ngồi chờ chết sao?chính sách của anh mà được công bố thì những người kinh doanh bất đông sản còn sống được sao, các thương nhân chỉ cần không ngừng đầu tư thì sẽ được đánh giá cao, việc được đánh giá cao sẽ sinh ra lợi nhuận, có lợi nhuận thì sẽ có thuế để thu, tại sao lại cấm chứ? Em thật không hiểu mục đích của chính quyền thành phố, không phải là muốn dốc sức phát triển Giang Hoài sao, đưa Giang Hoài phát triển để đuổi kịp Quảng Đông sao? em cảm thấy, tư tưởng của anh có vấn đề.
Lục Nhã Tĩnh thấy Trương Nhất Phàm không nói gì mà chỉ nhìn mình, liến nói:
-Ai, anh có nghe em nói không? em nói đều là sự thật, đây đều là cống hiến vì sự phát triển của Giang Hoài.
Trương Nhất Phàm nói:
- Cô nói tiếp đi, tôi đang nghe.
- Được, vậy em nói.
-Ngài đợi một lát, tôi đi thông báo một tiếng.
Nghe được Chu Bản Vượng đến gặp chính mình, Trương Nhất Phàm không thể đối đãi với ông ta như đối với Chu Thế Vinh, lúc Lăng ViVi đi mời Chu Bản Vượng vào, Đổng Tiểu Phàm và Liễu Hồng đi lên lầu hai.
Chu Bản Vượng lần đầu tiên đến nhà của Trương chủ tịch tỉnh, chỉ mang chút quà đơn giản, là Long Tĩnh nổi danh ở Giang Hoài. Chính là loại mà Lục Chính Ông nói, trên thị trường tuyệt đối không thể tìm thấy loại trân phẩm này.
Trương Nhất Phàm chào hỏi rồi mời ông ta ngồi xuống, thư ký của Chu Bản Vượng thì đứng ở phía sau.
Không ngờ việc mà Chu Bản Vượng đề cập đến cũng liên quan đến lệnh cấm đầu cơ, ông ta nói:
- Trương chủ tịch tỉnh, mọi người đều nói Chu gia chúng tôi là gia đình giàu nhất Giang Hoài này, tôi không giám cho là vậy. Nhưng từ khi Chu thị tiến quân bất động sản tới nay, thực sự đã tích trữ rất là nhiều đất, tôi nghe nói Trương chủ tịch tỉnh có ý định ban bố lệnh “ cấm đầu cơ”, không những yêu cầu thương gia hạn chế và chỉnh đốn việc đầu cơ đất, mà lúc quá hạn còn bị chính phủ tịch thu vô điều kiện, thì tôi không thể ngồi yên được rồi. Hiện nay, tài sản của Chu gia đều đổ vào bất động sản, nếu như Trương chủ tịch tỉnh công bố lệnh này, Chu thị chúng tôi chỉ có thể đợi phá sản thôi.
Trương Nhất Phàm khẽ gật đầu:
- Hiện nay ủy ban tỉnh vẫn đang nghiên cứu vấn đề này, chúng tôi sẽ ban hành một chính sách nhân đạo, không thể dùng một côn đánh chết mọi người. Đương nhiên, mọi người đều là những người có cống hiến rất lớn đối với Giang Hoài, chúng tôi tất nhiên phải nghĩ đến lợi ích của mọi người. Tuy nhiên, mục đích cơ bản của chính phủ chính là điều tiết thị trường, chỉ đạo thị trường phát triển lành mạnh và bình thường. Cái mà chúng tôi hướng đến là tác dụng của việc chỉ đạo và giám sát có tác dụng, bởi vậy, Chu chủ tịch cứ yên tâm.
- Một khi đã như vậy thì tôi yên tâm rồi.
Chu Bản Vượng đứng dậy
-Quấy rầy Trương chủ tịch tỉnh rồi.
Trương Nhất Phàm vẫy tay
- Tiểu Lăng, tiễn Chu tiên sinh.
Sau khi Chu Bản Vượng rời khỏi, Trương Nhất Phàm liền thở dài nói:
- Đúng là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, người tìm đến cửa không ít, thật ra là ai đem tin tức này truyền ra ngoài? gây nên lòng người hoang mang, dư luận xôn xao.
Đổng Tiểu Phàm và Liễu hồng từ trên lầu đi xuống, ba người chuẩn bị ra ngoài ăn cơm, Đổng Tiểu phàm nói:
- Tiểu Lăng à, cô cũng đi cùng chúng tôi đi.
Lăng Vi Vi liền nhìn Trương Nhất Phàm, thấy anh ta gật đầu, liền thành thật đi theo phía sau.