Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 1302 : Bữa tiệc vui vẻ

Ngày đăng: 17:29 30/04/20


Trong buổi tiệc chiêu đãi, Trương Nhất Phàm và Lục Chính Ông và Phó bí thư Bàng phải chờ thêm vài vị Ủy viên quan trọng nữa đến mới nhập tiệc.



Vì Lý Hồng là phụ nữ, mà mọi người cũng hiểu rõ tính cách của cô ta nên cổ không đến được bọn họ cũng không có ý kiến gì hết.



Uỷ viên quan trọng thực ra chỉ có Bộ trưởng và Trưởng ban tuyên giáo mà thôi, kể cả Bí thư Đảng ủy công an cũng không đến dự tiệc.



Buổi tiệc tối nay tính đi tính lại chỉ có 5 người tham dự mà thôi.



Thưởng thức hải sản và nhâm nhi rượu Ngũ lương.



Trưởng ban Thư ký Giả nhìn những miếng hải sản đắc tiền.



Để co được bàn tiệc này cũng phải tiêu tốn mấy nghìn đồng.



Bởi vậy, ông liền pha trò nói đùa:



- Bữa tiệc hôm nay thật là sang trọng quá đó mà, là công quỹ hay tự trả thế? nếu là công quỹ thì 5 người chúng ta sẽ trở thành tội nhân của quốc gia rồi, thiệt là phí phạm quá đó mà!



Phó trưởng ban tổ chức Trung ương cười nói:



- Giang Hoài là 1 tỉnh có nên kinh tế phát triển, dân chúng tiêu xài còn xa xỉ hơn cả bữa tiệc hôm nay nữa.



Lục Chính Ông cười theo:



- Yên tâm nhé, tôi bảo đảm sẽ không để 2 vị bị lỗ đâu, bữa tiệc này tôi mời. Khách đến nhà, chủ nhà phải nghênh tiếp mà!



Bí thư Bàng nói:



- Như vậy đâu có được, chúng ta mỗi người góp 1 phần nhé, không thể để lão Lục trả hết được.



Bí thư Lục nổi tiếng là liêm chính mà.



Trưởng ban Tuyên giáo lập tức đồng ý ý kiến của phó bí thư Bàng:



- Đúng rồi, bất cứ chuyện gì cũng nên là theo nguyên tắc, mỗi người góp 1 phần là ý kiến hay đó.Vậy để cho mấy Uỷ viên chúng tôi góp tiền nhé, bất luận tốn bao nhiều tiền, chỉ cần làm 2 vị thủ trưởng ăn uống no say là được.



Trưởng ban tổ chức cán bộ lại nói:



- Góp tiền thì tôi không ý kiến, nhưng còn vài Uỷ viên không đến tham dự cũng phải góp tiền, không thể bỏ qua họ được. Vậy chúng ta vất vả 1 chút, vừa góp tiền vừa đi kiếm họ đòi tiền.



- ha ha ha, không hổ danh là trưởng ban tổ chức cán bộ, quả nhiên làm việc có nguyên tắc.



Trưởng bí thư Cổ nhìn phó trưởng ban tổ chức Trung ương rồi cười lớn:



- Mấy người các ông đúng là quỷ keo kiệt, đã làm quan lớn như vậy mà còn kẹo kéo, mời chúng tôi ăn 1 bữa cơm mà còn góp tiền này nọ nữa, thôi để chúng tôi mời các ông ăn cho rồi.




Liễu Hồng lau mặt cho hắn, ánh mắt hắn dõi theo từng cử chỉ đôi tay của Liễu Hồng. Nhìn thấy chuyển động lên xuống của bộ ngực Liễu Hồng, kẻ cứng cõi như hắn cũng không thể thoát khỏi ải mỹ nhân.



Hắn chụp lấy tay Liễu Hồng, không nói gì hết, chỉ nhìn cô 1 cách say đắm.



Liễu Hồng vốn dĩ cũng rất nhát gan, nhìn thấy ánh mắt them khát của hắn,



Nàng cũng biết tối nay sẽ khó thoát khỏi bàn tay hắn rồi.



- chờ 1 chút, em đi đổ nước cái đã.



Hắn tóm lấy Liễu Hồng, rồi kéo cô ngồi lên đùi hắn, cô đột nhiên cảm giống như có 1 dòng điện chạy khắp cơ thể.



Một ngộời đã ngoài 30 tuổi nhìn thấy những ý đồ đen tối của hắn, trong lòng Liễu Hồng vô cùng hoảng loạn.



Mỗi khi thế này, Liễu Hồng đều chuẩn bị tâm lý trước, nên khi hắn ôm cô vào lòng, cô không cần phải vùng vẫy, cam tâm tình nguyện phục vụ cho hắn. Hắn siết chặt cô, l ắn siết chặtể nào đứng dậy được, chỉ có thể vùng vẫy trong vòng tay hắn, bộ ngực căng tròn của cô ép sát vào mặt hắn.



Hắn hít thở 1 hơi,



- Thơm quá!



Khuôn mặt của Hồng đỏ ửng lên



- em phải đi đổ nước.



- Còn kịp sao?



Trương Nhất Phàm ôm cô, một tay vuốt dọc chân cô rồi luồn tay vào chỗ ấm áp đó, ngón tay hắn khẽ động. Thấy Trương Nhất Phàm chưa chuẩn bị vì thế hắn ôm cô ấn xuống ghế.



ai người ôm hôn thắm thiết trên xô-pha, dưới sự tấn công kịch liệt của hắn, cô hoàn toàn không có một chút chống cự nào cả, mặc hắn muốn làm gì thì làm.



Bữa tiệc rượu hôm nay đã khiến hắn vô cùng hưng phấn.



Nhìn thấy cô vẫn nắm chặt chiếc khăn, hắn tiện tay cầm chiếc khăn nèm đi.



Sau đó hắn đè cô xuống hôn lien tục vào ngực cô.



Cô cũng rất chiều lòng hắn, vừa cởi quần áo vừa hôn hắn thắm thiết.



Đôi tay hắn đặt lên bầu ngực căng tròn của cô và không ngừng nhào nặn.



Ư…



Tiếng kêu nhẹ phát ra từ cổ họng của Liễu Hồng, sau đó hắn cứ tiếp tục…..