Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1306 : Hóa ra quan tâm đến con cái là vậy
Ngày đăng: 17:29 30/04/20
-Ba - mẹ
-Ba – Ba cũng đã đến!
Cách giao tiếp của Lục Nhã Tình, đã có tiếng ở tỉnh Giang Hoài, lại là người nổi tiếng. Bất kể ở trong trường hợp như thế nào, lúc nào cũng có thể biểu hiện sự khéo léo, khiến cho người ta thoải mái như cảnh đẹp ý vui.
Giả Thi Văn cũng theo đó tiến vào, chào hỏi ba bậc cha mẹ.
Trưởng ban thư ký Giả có vẻ đặc biệt coi trọng Lục Nhã Tình.
-Nhã Tình, Thi Văn. Các con đến rồi.
Sự biểu hiện hai người trước mặt ba mẹ, nếu không phải cố ý mà cân nhắc, thì tuyệt đối sẽ không nhìn ra được vấn đề, nếu không người phụ nữ khôn khéo như Trần phu nhân của Lục Nhã Tình. Nhất định sẽ phát hiện ra được điều gì.
Đã ba năm rồi, nếu không phải Giả Thi Văn phát bảo khí, sau lúc say rượu nói ra sự thật, Lục Thiên Khoáng sẽ không thể biết được bí mật này.
Hai người ngồi xuống cạnh Trưởng ban thư ký Giả, hôm nay Lục Nhã Tình trang điểm đặc biệt đẹp, nhìn giống như một vị minh tinh, vô cùng lóa mắt.
Nhìn thấy con mình và con dâu cùng xuất hiện, lại hòa thuận như vậy. Trưởng ban thư ký Giả trong lòng rất vui sướng, thực ra, ông ta cũng mơ mơ hồ hồ biết được chút gì đó, ngược lại không dám khẳng định hỏi Giả Thi Văn mấy lần, Giả Thi Văn cũng né tránh vấn đề.
Ngay trước mặt Lục Chính Ông, anh ta liền mở miệng.
-Thi Văn, hai người trái lại còn bận hơn so với tôi một Trưởng ban thư ký nội các Chính phủ sao? Tôi một lão già đã đến đây mấy ngày rồi, các con cũng không đến thăm, vậy bận gì đây.
Giả Thi Văn nhìn mắt của Lục Nhã Tình.
-Không, ba. Thực ra ba hiểu lầm rồi. Con và Nhã Tình thực ra hôm qua đã muốn đến thăm ba, chỉ là nghe nói ở tỉnh có chút chuyện, sợ ba không ra ngoài được. Hơn nữa chúng con cũng đã gọi điện thoại hỏi qua thư ký Âu Dương, vì vậy không tiện đến làm phiền ba.
Trưởng ban thư ký Giả ngẩng đầu nhìn thư ký Âu Dương đứng đằng sau Lục Chính Ông.
-Đúng không?
Âu Dương Tam Hào lập tức cười giải thích.
-Đúng, đúng! Anh Giả và đại tiển thư Lục đã gọi diện thoại đến, tối hôm qua không phải ông đã uống quá chén sao, họ nói đúng đấy. Hơn nữa đại tiểu thư Lục, vẫn nhiều lần dặn dò, phải để ý nhân viên phục vụ, đừng để ông bị cảm.
Trưởng ban thư ký Giả quay đầu lại, nhìn Lục Nhã Tình cười.
-Nhưng cái gì?
-Nhưng sang năm, khi họ hỏi, chúng ta phải làm sao?
-Việc này thì không cần anh lo, em nói được thì sẽ làm được.
-Đây là ý gì? Em -
Giả Thi Văn nhìn cô ấy, nắm lấy tay.
Lục Nhã Tình mỉm cười.
-Anh không thể, cũng không có nghĩa là người khác không thể.
-Em -
Giả Thi Văn rất phát điên, rất phát điên.
Lục Nhã Tình nói:
-Giả Thi Văn, anh đã chiếm lấy tuổi thanh xuân của em, chẳng lẽ còn muốn cướp đoạt quyền làm phụ nữ của tôi sao? Nếu anh đồng ý diễn tiếp màn kịch này thì cứ diễn, anh không đồng ý em cũng không. Anh! Anh tự quyết định đi!
Giả Thi Văn tức muốn chết.
-Em tính làm gì?
-Em chỉ muốn làm một người phụ nữ thực sự!
Lục Nhã Tình ưỡn ngực ra, thật vĩ đại!
-Nhã Tình, em đừng có làm ẩu anh là thực sự yêu em. Em không thể làm tổn thương anh như vậy!
Lục Nhã Tình sắc mặt lạnh nhạt.
-Tùy anh! Nếu anh không muốn tiếp tục. Chia tay -
Giả Thi Văn vẻ mặt trơ nguội, mắt kính hiện lên từng đợt từng đợt muộn phiền vô cùng bất lực.