Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 1342 : Bữa cơm ở nhà Lục Chính Ông
Ngày đăng: 17:29 30/04/20
Buổi tối, đang ăn cơm ở nhà Lục Chính Ông, đây cũng là lần đầu tiên Trương Nhất Phàm đến nhà Lục Chính Ông ăn cơm. Trương Tuyết Phong và Đằng Phi đưa hắn đến trước cửa nhà, tuy Lục Chính Ông bảo mọi người cùng nhau ăn cơm nhưng họ biết đây là lời khách sao, mình không đủ trình độ.
Trong nhà Lục Chính Ông rất đầm ấm, không giống như chỗ của Trương Nhất Phàm chỉ có mình hắn, nếu không có Liễu Hồng và Tiểu Miêu thì chỉ có một mình. Vào phòng khách lúc này mới cảm nhận được không khí gia đình.
Bà xã Lục Chính Ông Trần phu nhân nghe nói Trương Nhất Phàm đến tự mình đi pha trà, Âu Dương Tam Hào lập tức chạy đến:
- Phu nhân, để tôi, để tôi pha.
Trần phu nhân nói:
- Không việc gì, cậu làm việc của cậu đi.
Lục Chính Ông gọi Trương Nhất Phàm vào phòng khách ngồi, Trương Nhất Phàm quan sát phòng khách này, trang hoàng so với chỗ của hắn còn cao cấp hơn. Chỗ của hắn được trang hoàng từ trước, ai đến ở cũng giống nhau không có gì đặc biệt.
Chỗ của Lục Chính Ông xem ra tự mình trang hoàng theo yêu cầu. Lục Chính Ông thấy Trương Nhất Phàm nhìn căn phòng nhân tiện nói:
- Tôi đã bảo bọn họ làm đơn giản, cuối cùng họ vẫn làm ra như vậy.
Trương Nhất Phàm cười cười:
- Hiện giờ kinh tế phát triển, điều kiện vật chất tốt, chúng ta là cán bộ nhà nước cũng có thể được đãi ngộ cao một chút.
Lục Chính Ông cười.
- Tuy nhiên, rất nhiều người đang nói chúng ta ở biệt thự là hủ bại, có rất nhiều ý kiến.
Lục Nhã Tình từ trên tầng đi xuống, khi nhìn thấy Trương Nhất Phàm liền tươi cười:
- Chủ tịch tỉnh Trương đến rồi.
Trương Nhất Phàm gật đầu không nói gì.
Hôm nay Lục Nhã Tình mặc một chiếc váy ngắn họa tiết ô vuông, đi đôi tất màu đen, khoác chiếc áo khoác màu den, nhìn qua rất trẻ trung, đấy sức sống. Nhất là cặp chân thon dài được phô diễn dưới làn tất màu đen.
Ở nhà Lục Nhã Tình không mang kính râm, để lộ khuôn mặt trắng không trang điểm. Khi cô đi đến nhìn Trương Nhất Phàm cười cười, vô tình liếm môi một chút, động tác này khiến Trương Nhất Phàm không khỏi nhớ đến buổi tối hôm đó khi cô dùng miệng ở quán rượu.
- Ba nói hôm nay ba mời khách, không nghĩ đó là anh.
- Tôi cũng hơi bất ngờ.
Lục Chính Ông nói:
- Được, chúng ta uống rượu, nếu cậu thích, sau này thường đến đây. Giữa các đồng chí trong bộ máy, chí là phải hài hòa, phải đoàn kết, tôi thích tính ngay thẳng của đồng chí Nhất Phàm. Ai, Nhã Tình, Thiên Khoáng, hai con cũng đừng nhàn rỗi, ít khi có cơ hội cùng nhau ăn cơm, kính đồng chí Nhất Phàm một ly.
Lục Thiên Khoáng lập tức rót rượu, Lục Nhã Tình tiện nói:
- Ban, ba không cần dùng chiến thuật xa luân, nhà chúng ta già đi trước trẻ đi sau thì Chủ tịch tỉnh Trương lần sau không dám đến nữa.
Lục Thiên Khoáng nói:
- Chị, chị không biết, đàn ông uống rượu chú ý nhất là không khí, con gái không biết, được rồi, Chú Trương, tôi kính chú một ly.
- Hả?
Trương Nhất Phàm sửng sốt, Lục Nhã Tình càng thấy lạ hơi. Chú Trương, cậu định làm cháu tôi thật sao?
Trương Nhất Phàm lần đâu nghe người khác gọi mình là chú, Tuy nhiên hắn thấy Lục Thiên Khoáng có ý, vì thể hắn cũng không để ý:
- Được, rượu này của cậu, tôi uống, không vì cái gì khác, vì câu gọi chú của cậu.
Trần phu nhân trách:
- Càn quấy, như vậy không phải con bảo Chủ tịch tỉnh Trương già sao.
Lục Thiên Khoáng không phục nói:
- Mẹ, Chủ tịch tỉnh Trương và đồng nghiệp của ba, bọn con gọi là chú là là đúng
Rồi đẩy Nhã Tình:
- Chị thấy thế có đúng không?
Lục Nhã Tình trừng mắt
- Là em càn quấy, trẻ như vậy mà là chú, chị không thể gọi.
Bảo Lục Nhã Tình gọi chú, Trương Nhất Phàm chỉ lớn hơn cô bảy tám tuổi, cô còn muốn ngủ cùng chú, cho nên, không thể gọi.