Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 134 : Bí thư đảng ủy công an

Ngày đăng: 17:13 30/04/20


Ngày hôm sau nghe tin Liễu Hải bị bắt từ cuộc gọi của Đường Vũ, Trương Nhất Phàm mới biết chuyện xảy ra.



Sau khi Đường Vũ nói xong, Trương Nhất Phàm mới hiểu đại khái, tối qua khi Liễu Hải trở về khách sạn của chị gái, nhìn thấy con trai Lôi Đình là Lôi Minh đang làm nhục chị Liễu Hồng.



Tên tiểu tửa này vừa mới học xong đại học ở nước ngoài trở về, mấy ngày trước trong khách sạn của Liễu Hồng nhìn thấy diện mạo xinh đẹp của thiếu phụ này. Thế là mấy hôm nay gần như ngày nào cũng ghé thăm khách sạn này, thường xuyên gọi Liễu Hồng vào phòng riêng, nắm tay nắm chân tỏ ý sàm sỡ cô.



Cũng không biết tiểu tử này học cái gì mà toàn làm điều bậy bạ, vợ còn chưa có mà đã đi tìm tình nhân. Lôi Minh tuy đã tốt nghiệp đại học nhưng loại học sinh như hắn trong bụng một tí chữ nghĩa cũng không có.



Ở trường đại học không phải đánh nhau thì là tán gái, sau đó là thường xuyên ra vào khách sạn, hộp đêm,… nổi tiếng cả một vùng. Trong trường học đã mang tiếng xấu, trở về lại càng không sửa được.



Mới về Thông Thành có một tháng mà đã là khách quen của rất nhiều khách điếm, có cả thẻ hội viên. Không ngờ hắn vô tình gặp Liễu Hồng, lại muốn đổi khẩu vị.



Cưới Liễu Hồng là chuyện tuyệt đối không thể, hắn cũng không hề có ý định đó trong đầu, đơn giản vì thấy Liễu Hồng xinh đẹp nên muốn chơi thử một phen. Không ngờ Liễu Hồng quá cương quyết, chết cũng không chịu, ba lần bốn lượt khước từ Lôi Minh. Hắn tức giận gọi người đến đuổi khách đi hết, nghĩ là đã có phòng riêng để thực hiện hành động xấu xa của mình.



Không ngờ Liễu Hải về bắt gặp, mấy tên tiểu tử Lôi Minh mang theo đều là hạng tép riu, sao là đối thủ của Liễu Hải được? Giải quyết nhanh gọn hai tên tiểu tử, Lôi Minh cũng bị đánh gãy ba bốn cái răng, một xương sườn.



Thân thủ của Liễu Hải, Trương Nhất Phàm cũng từng thấy qua, hắn mà đánh gãy xương sườn của một người thì không chỉ gãy một nửa. Nhưng Lôi Minh là con trai của Bí thư Đảng ủy công an Lôi Đình, đánh hắn thì phiền phức rồi?



Hơn nữa việc Lôi Minh làm cũng chưa thực hiện được, mà nếu hắn có thực hiện được thì ngươi cũng không có quyền đánh gãy xương sườn hắn, không biết hắn có hậu thuẫn hay sao? Vì như vậy, Liễu Hải bị bắt lại, nhốt ở đồn công an.



Lần này người bắt hắn chính là đội trưởng đội công an, Đường Vũ cũng là sau khi sự việc xảy ra mới biết.



Đại khái sự việc là như vậy. Trương Nhất Phàm sau khi gác máy, liền trực tiếp đến nhà hàng của Liễu Hồng. Hôm nay nhà hàng của Liễu Hồng không mở cửa, hai nhân viên phục vụ sợ hãi ngồi ở một góc.



- Liễu Hồng đâu?



Trương Nhất Phàm hỏi hai gã nhân viên phục vụ.



- Bà chủ mới đi ra ngoài rồi.



Lúc Trương Nhất Phàm chuẩn bị rời đi, xe của Hồ Lôi chạy đến.



Liễu Hồng và Băng Băng đang ngồi trên xe. Hồ Lôi nhìn thấy Trương Nhất Phàm lập tức lên tiếng.



- Anh Phàm, tên khốn kiếp Lôi Minh thật quá quắt. Việc này bất luận tốn bao nhiêu tiền cũng phải thắng kiện.



Băng Băng đỡ Liễu Hồng xuống xe. Bốn người cùng vào phòng. Trương Nhất Phàm sau khi nghe việc này, trong lòng cũng không thấy vui.


Phùng Bí thư nhíu mày, hạ giọng.



- Tôi là Phùng Dụ Tài, Lôi Đình, anh lập tức đến văn phòng Bí thư Lâm một chuyến.



Nghe điện thoại Bí thư Phùng xong, Lôi Đình lập tức toát mồ hôi lạnh cả người.



Phùng Bí thư đến Thông Thành à? Xé khăn mặt lau mồ hôi, Lôi Đình vội vàng chạy tới văn phòng Bí thư Lâm.



Trương Nhất Phàm đã đi khỏi, Lôi Đình nhìn hai vị Bí thư, trong lòng có chút bồn chồn. Có phải mình làm gì khiến hai vị lãnh đạo bất mãn không? Xem sắc mặt của hai người đều không vui.



Mình mặc dù có Chu Chí Phương che chở nhưng đắc tội với hai vị Bí thư thì ngày tháng còn lại cũng sẽ không tốt đẹp đâu. Chu Chí Phương không có khả năng đem tất cả mọi người điều đi, thay thế bằng người thân tín của mình, thế lực của ông ta ở Đông Lâm cũng không lớn đến như vậy.



- Lôi Bí thư, con trai của anh bị thương thế nào rồi?



Bí thư Lâm liếc nhìn Lôi Đình một cái, trầm giọng hỏi.



Nghe câu nói này, trong lòng Lôi Đình lập tức lạnh run. Xem ra hai vị lãnh đạo đều biết chuyện rồi, Lôi Đình đành phải giả vờ.



- Đa tạ sự quan tâm của hai vị lãnh đạo, chỉ là tên nhóc này không chịu thua kém ai, đêm qua khi ở nhà hàng ăn tối có phát sinh mấy việc, bị đánh gãy ba cái xương sườn, hiện tại đang nằm ở bệnh viện.



Rõ ràng là một chiếc xương sườn, đến miệng của ngươi thì biến thành ba chiếc, có phải một chiếc ngươi thấy không đủ nhiều không? Hơn nữa ngươi còn đem chuyện Lôi Minh trêu ghẹo đùa giỡn Liễu Hồng nói thành việc cãi vã qua lại. Nếu hai vị Bí thư không sớm nghe Trương Nhất Phàm kể toàn bộ sự việc, đã bị hắn lừa rồi. Sự việc cho tới hôm nay còn nói xạo, đến Phùng Bí thư cũng không kiềm chế được, đập bàn một cái, nói.



- Khốn kiếp ——



Lôi Đình hoảng sợ, vội đáp.



- Bọn đó là lũ khốn kiếp, nhưng hung thủ đã bị bắt giam rồi.



- Tôi nói anh đó!



Bí thư Phùng đập mạnh bàn, đến cả Diệp Đại Minh đứng bên ngoài cũng sợ run lên.



- Dung túng con làm điều bậy, vị trí Bí thư Đảng ủy Công an anh còn muốn làm hay không!



Bí thư Phùng giận dữ mắng một câu.



- Sự việc này, anh tự viết báo cáo lên trên! Ra ngoài đi!