Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 264 : Đấu tranh ngầm

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Tiểu Diệp tên gọi là Diệp Khiết Phương, học sinh hệ phát thanh khoá 96, vì nhờ có mối quan hệ mới vào được đài truyền hình. Đúng lúc Lưu Hiểu Hiên muốn đi tỉnh, Giám đốc Đài truyền hình Chúc cũng không giữ cô lại được, liền phải chọn ra được cô ta từ mấy chục người đến tuyển .



Buổi tối hôm đó, Giám đốc Đài truyền hình Chúc gọi cô ta vào trong phòng làm việc, ám hiệu với cô vui chơi tối nay, chỉ có điều không nghĩ tới Thư Á Quân sẽ gọi Trương Nhất Phàm cùng đến.



Vì có ám thị của Giám đốc đài truyền hình Chúc, Tiểu Diệp liền ra sức lấy lòng Thư Á Quân. Chính buổi tối hôm đó. Sau khi Thư Á Quân tỏ vẻ thất vọng với Lưu Hiểu Hiên, liền trà trộn vào cùng Tiểu Diệp.



Nhìn thấy tình trạng bi thảm của Tiểu Diệp, Trương Nhất Phàm liền nghĩ, nếu cô gái buổi tối hôm đó là Lưu Hiểu Hiên, có thể rơi vào hoàn cảnh hôm nay không? Không ngờ rằng chính sự cố chấp của Lưu Hiểu Hiên, lại vô tình cứu cuộc đời của mình.



Có lẽ tất cả đều là định mệnh, Lưu Hiểu Hiên quyết tâm để giữ mình, cự tuyệt Thư Á Quân thì tránh được một kiếp như vậy.



Mấy năm nay, Thư Á Quân vẫn luôn nghĩ tìm một hồng nhan tri kỷ cho mình, để bù lại cho mình mấy năm nay, thống khổ được kiểu nằm gai nếm mật. Tuy rằng lúc đầu cố lấy dũng khí cưới Phương Mỹ Lệ, khi Phương Mỹ Lệ còn trẻ, còn có thể miễn cưỡng ứng phó, nhưng thời gian lâu dần, anh ta đến gặp cũng không muốn gặp.



Nhất là khi hai người ngủ với nhau, chỉ cần Phương Mỹ Lệ lên giường, toàn bộ vạc giường lún xuống dưới. Hơn nữa đụng vào chỗ thịt phần eo cô ta thì ghê tởm không nói ra được.



Sự xuất hiện của Tiểu Diệp, tuy không có được Lưu Hiểu Hiên cũng làm cho Thư Á Quân nhanh chóng tìm lại được nhu cầu bức thiết của bản thân.



Từ hôm đó trở đi, Thư Á Quân càng rối ren bồi hồi. Anh ta dường như tìm được cảm giác hồi xuân ở bên Tiểu Diệp.Tiểu Diệp cũng nghĩ rằng bản thân tìm được chỗ dựa, ai cũng không ngờ rằng sự tình qua chưa lâu, việc này đã bị con cọp cái của Thư Á Quân phát hiện ra.



Chính trong buổi tối ngày lễ mừng năm mới không lâu, Thư Á Quân sau khi nghe xong điện thoại rời khỏi nhà khách, vận hạn lại giáng xuống Tiểu Diệp. Hai tên du côn xông đến, không những làm nhục mình mà còn huỷ hoại dung nhan mình.



Không chỉ có thế, Tiểu Diệp còn bị tên du côn uy hiếp, sau này không được xuất hiện ở thành phố Đông Lâm, nếu không sẽ lấy mạng của cô ta. Tiểu Diệp lúc đó cũng không biết bản thân rời khỏi nhà khách như thế nào, dù sao thì khi cô ta tỉnh dậy, cũng đã ở bệnh viện rồi.



Trong khoảng thời gian Tiểu Diệp nằm viện, Thư Á Quân cũng chưa từng xuất hiện, mà là một chàng trai trẻ đến tên cũng không biết, thăm cô ở bệnh viện vài lần, đợi sau khi vết thương lành, phía họ sẽ cho cô hai mươi nghìn .



Tên thanh niên đó nói với cô, sau này không được đi tìm Thư Á Quân nữa, cầm số tiền này, đi xa vào, không thì về sau còn xảy ra chuyện gì nữa, thì không ai có thể cứu được cô.



Tiểu Diệp đã nghĩ đến việc nhờ công an giúp đỡ, nhưng cô lại không dám, cũng không dám đi tìm Giám đốc đài truyền hình Chúc, cô bây giờ thành ra thế này, Thư Á Quân có phải là không cần cô nữa.



Sau đó, Tiểu Diệp liền rời bỏ Đông Lâm, trở về quê cũ ở Tế Châu. Tiểu Diệp hiện tại trở thành người không dám ra ngoài ban ngày, buổi tối mới ra ngoài đi dạo như một dị nhân. Trước đây nhan sắc đẹp như hoa nở đúng mùa, giờ không bao giờ thuộc về cô nữa. Khao khát cái gì, tương lai cũng không thể thuộc về cô.



Chẳng ngờ được khi vừa mới đi qua nhà khách, gặp phải Liễu Hải, Liễu Hải nhìn cái là nhận ra cô, Tiểu Diệp nghĩ lẩn tránh cũng không giải quyết được việc gì.
Họ đem chuyện này báo cáo cho trưởng phòng Cổ, trưởng phòng Cổ lại nói chuyện này với Phó cục trưởng. Cổ Chí Cương cảm thấy chuyện này có chút kỳ lạ, lập tức làm điện báo cho Cục trưởng Viên.



Viên Thành Công đương nhiên biết gia cảnh của vị Đông Quý này, ông ta là bà con xa thân thích của Đông Kiến Thành ở huyện Sa, hơn nữa Đông Kiến Thành với ông cũng là chỗ quen thuộc, Viên Thành Công đã nghĩ cho qua chuyện này.



Cục trưởng không tỏ thái độ, trưởng phòng Cổ dĩ nhiên là xử lý hai tên tội phạm này rồi, việc sau đó họ cũng không muốn truy cứu. Mà tên Đông Quý này, thường xuyên đi lại rất gần với nhà chủ tịch Thư, họ làm sao có thế đắc tội với Chủ tịch thành phố được?



Cũng vào lúc này, Hồ Lôi gọi điện cho Trương Nhất Phàm:



- Vợ Thư Á Quân ra viện rồi, đón về nhà chăm sóc.



Trương Nhất Phàm hơi nheo mày :



- Sao cậu biết?



Xem ra, sự quan tâm của họ về chuyện này không như mình tưởng! Hồ Lôi liền cười nói:



- Bởi vì ông ấy đang nhờ người tìm bảo mẫu, ha ha…



Nghe thấy Hồ Lôi cười nói như vậy, Trương Nhất Phàm lại nghĩ, anh ta có phải là đang đùa chơi cái gì? Chuyện tìm bảo mẫu của Thư Á Quân sao Hồ Lôi cũng biết, anh đang định hỏi thì Hồ Lôi lại nói:



- Giữa cậu và Thư Á Quân sớm muộn gì cũng có một trận chiến, sớm chuẩn bị đi! Bây giờ ông ta bị rối ren vì một đống việc nhà. Nếu chờ ông ta ra tay, thì cậu lĩnh đủ đấy.



Trương Nhất Phàm không nói gì, hắn cũng đang suy nghĩ vấn đề như vậy, ở đâu mọi nơi đều chia bè phái, tự nhiên cũng sẽ có người nhìn chằm chằm vào mình không tha. Do đó, giữa hắn và Thư Á Quân, sớm muộn cũng phải xé rách tầng rào này.



Hồ Lôi nói:



- Mấy hôm trước, anh ta tìm bảo mẫu cho con cọp cái của anh ta, yêu cầu tốt nghiệp trường y, có kinh nghiệm hộ lý. Không may, tin này bị tôi biết. Cho nên tôi lén lút sắp xếp cho anh ta, haha…



Hồ Lôi dùng chiêu này cũng đủ độc rồi, tuy nhiên, Trương Nhất Phàm nghĩ đến tình cảnh của Tiểu Diệp, trong lòng có chút không đành lòng. Nếu Thư Á Quân biết được chân tướng, vị bảo mẫu này rắc rối rồi. Cho nên hắn hẹn Hồ Lôi, buổi tối cùng gặp mặt nhau một chút.