Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 326 : Trò chơi của ba người
Ngày đăng: 17:15 30/04/20
Trong Phòng tràn ngập ánh xuân, Liễu Hồng sớm đã bị lột trần như nhộng,
cả người một màn trắng muốt. Hà Tiêu Tiêu vừa nhìn đã nhìn thấy ngay đôi ngực to của Liễu Hồng. không khỏi có chút ngưỡng mộ.
Mỗi người phụ nữ đều ngưỡng mộ bộ ngực to tướng của người khác,
Cũng như mỗi người đàn ông ngưỡng mộ sự giàu có của người khác vậy.
Khát khao có bộ ngực to đối với người phụ nữ, vượt xa so với theo đuổi quyền lực và tiền tài đối với đàn ông.
Liễu Hồng đã sinh con, nhưng thân hình vẫn không một chút biến dạng, thay vào đó càng ngày càng mê người. Từ trên xuống dưới, tản ra một sức hấp dẫn không thể cưỡng lại được.
Đặc biệt khi khuôn mặt cô ta được tô điểm thêm má hồng, càng tăng thêm phần quyến rũ.
Thắt lưng của Liễu Hồng tuy to hơn Hà Tiêu Tiêu, nhưng cũng vẫn rất đẹp, rất đàn hồi, chứ không phải loại cảm giác bẹp dí khô khan, đầy đặn cũng là một nét đẹp, nét đẹp đó được Liễu Hồng thể hiện ra ngoài.
Khi Hà Tiêu Tiêu đẩy cửa ra, Trương Nhất Phàm đang nằm trên giường, Liễu Hồng trần truồng nằm ấp xuống kế bên, khuôn mặt cô ta được chôn vùi giữa hai bắp đùi của hắn .
Vừa đúng lúc Liễu Hồng ngẩng đầu lên hít thở, nhìn thấy Hà Tiêu Tiêu lén lút tiến vào, khiến cho khuôn mặt của Liễu Hồng càng trở nên thêm đỏ ửng .
Hà Tiêu Tiêu giơ tay lên ra dấu, kêu cô ta đừng lên tiếng, Liễu Hồng tiếp tục nỗ lực làm như cho chính cuộc sống của mình. Hai nha đầu này, thường thì không có việc gì, đôi khi cũng xem một ít cuộn phim, học được từ trong đó một vài tư thế như thế nào để lấy điểm được trong mắt người đàn ông của mình.
Vừa nãy Liễu Hồng cố ý muốn làm cho Trương Nhất Phàm ra trong tư thế này, Trương Nhất Phàm trông thấy bờ môi gợi cảm của cô ta, không khỏi động lòng, thử thì thử, hưởng thụ một chút khoái cảm sung sướng.
Hắn hoàn toàn không có cảm giác được sự xuất hiện của Hà Tiêu Tiêu, bởi vì Hà Tiêu Tiêu nói với chính mình, cô ta đã đến tháng. Vì vậy Trương Nhất Phàm cũng chỉ đành tiếc nuối mà buông tha cho cô ta. Không nghĩ đến việc Hà Tiêu Tiêu vẩn đang lén lút tiến vào. Vào giờ phút này Trương Nhất Phàm nhắm nghiền đôi mắt lại tận hưởng khoái cảm Liễu Hồng mang đến cho hắn.
Mông của Liễu Hồng, trắng nõn và cũng khá vênh cao, Trương Nhất Phàm không kìm nổi giơ tay ra sờ soạng một chút. Hà Tiêu Tiêu đột ngột đứng lên, ôm lấy hắn từ phía sau.
- Tiêu Tiêu ? Em…
Lúc Trương Nhất Phàm đang Kinh ngạc, Hà Tiêu Tiêu cười hi hi mà kéo khăn tắm của mình xuống, để lộ ra một vóc dáng hoàn mỹ.
Thân thể của cô ta mà so sánh với thân thể của Liễu Hồng, thì cao và gầy hơn rất nhiều, hơn nữa không được đầy đặn lắm. Nếu thích dạng người phụ nữ đầy đặn, không cần nghi ngờ gì Liễu Hồng là mục tiêu được lựa chọn hàng đầu. Còn nếu thích người con gái dịu dàng mà cao gầy, Thì Hà Tiêu Tiêu so với Liễu Hồng lại thắng được một bậc.
Bất luận xét theo một phương diện nào, Hà Tiêu Tiêu cũng được coi là hình tượng của một thiếu nữ hoàn mỹ. Cô ấy trông rất thuần khiết, dịu dàng. Lúc Trương Nhất Phàm nhìn cô ta, có một chút không kìm nổi nghĩ tới Đổng Tiểu Phàm. Rốt cuộc hai người họ có phải là chị em cùng cha khác mẹ không?
Hà Tiêu Tiêu miệng lẩm bẩm nói:
- Nhưng chị Liễu Hồng rất tốt, anh đừng phụ lòng chị ấy.
Liễu Hồng ở bên ngoài nghe thấy câu nói đó, trong lòng lập tức ấm áp dạt dào, bộ dạng cô xúc động đến nỗi suýt khóc.
- Tiêu Tiêu, em đối với chị thật là quá tốt.
Liễu Hồng nói thầm, xem ra hai người họ sẽ còn ngủ trong đấy chưa nghĩ đến việc thức dậy, cô ta chạy xuống nhà bếp nấu cơm. Liễu Hồng biết, Trương Nhất Phàm rất thích món ăn do chính cô nấu.
Trong phòng, Hà Tiêu Tiêu và Trương Nhất Phàm vẫn còn đang thảo luận, Hà Tiêu Tiêu nói :
- Kỳ thật anh cũng rất thích chị Liễu Hồng, nhưng ngoài miệng thì không dám thừa nhận việc đó. Dù sao chị ấy cũng đã từng cứu mạng của anh, em còn thấy được trên báo chí anh đã từng uống sữa của chị ấy nữa.
Trương Nhất Phàm có da mặt dày, nhưng khi nhắc tới những chuyện này, thì không nén được giận, dùng sức vỗ vào mông của Hà Tiêu Tiêu một cái:
- Em còn nói thế nữa anh sẽ đánh nát mông đấy.
Hà Tiêu Tiêu dẩu cái miệng nhỏ nhắn, làm vẻ oan ức mà nói:
- Đừng, em nói thật, kỳ thật chị Liễu Hồng với anh cũng rất xứng đôi đó chứ. Em cũng đã hỏi chị ấy, chị ấy cũng rất thích chàng, chỉ có điều trong lòng chị ấy vẫn chưa thả lỏng được, chị ấy luôn nghĩ không xứng đáng với anh vì dù sao thì chị ấy cũng là người đã từng kết hôn.
Trương Nhất Phàm thở một hơi dài, chậm rãi nói :
- Chúng ta không nói về chuyện này nữa, tất cả mọi người đều như vậy rồi, ai cũng không cần nói ruồng bỏ ai cả. Cứ cùng nhau sống tốt là được!
Hà Tiêu Tiêu mỉm cười, hôn Trương Nhất Phàm một cái:
- Anh thật tốt!
Sau khi cô ta cười xong, lại nghịch ngợm nói:
- Thật sự anh nên cảm thấy hạnh phúc mới đúng, có bọn em tận tâm tận lực quan tâm đến anh như vậy cơ mà. Em và Chị Liễu Hồng đã thương lương với nhau, quyết tâm vì anh sẽ tạo ra một cường quốc hùng mạnh không gì có thể sánh được.