Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 348 : Lập kế hoạch tạo người

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Thái Chí Tiêu suy nghĩ hôm nay cũng không phạm chuyện gì lớn, uống rượu với mấy người dẫn chương trình của đài truyền hình, mọi người trao đổi công việc một chút, đây được tính là tội gì? Gã lại nhìn Lưu Hiểu Hiên, phát hiện Lưu Hiểu Hiên cũng không cho gã sắc mặt tốt, Thái Chí Tiêu còn không kéo được cái mặt này đến cười làm lành.



Hiện tại Khâu Quốc Tài giống như Trư Bát Giới đang soi gương, trong ngoài đều không giống người, gã đành phải chạy đến cung kính đưa thuốc lá:



- Chủ nhiệm Trương, anh xem chuyện này hoàn toàn là hiểu lầm, hay là cho qua đi, mọi người cũng đều là người một nhà.



Trương Nhất Phàm hừ một tiếng, ai là người một nhà với ngươi? Hắn nhìn Lưu Hiểu Hiên, nếu như số Lưu Hiểu Hiên thiệt thòi, mình chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nếu như Lưu Hiểu Hiên không chịu thiệt thòi, chuyện này cũng tạm thời thôi đi.



Mà ánh mắt Thái Chí Tiêu cầu xin giúp đỡ, nhìn Lưu Hiểu Hiên một cách tội nghiệp, có ý cầu xin sự tha thứ. Lưu Hiểu Hiên nghĩ lão già này tốt xấu cũng là Giám đốc đài truyền hình, cúi đầu không gặp ngẩng đầu gặp. Mình lại không sao, chi bằng để Trương Nhất Phàm thôi đi, làm lớn truyền ra ngoài không có lợi cho ai cả.



Nhưng Lưu Hiểu Hiên lại không thể ở trước mặt mọi người, để lộ ra mối quan hệ của hai người. Cô nhanh trí:



- Dung Dung, tiểu Nguyệt, vậy thì chúng ta đi trước thôi!



Hai cô gái đang buồn khổ như thế sao có thể thoát thân được, nghe thấy Lưu Hiểu Hiên gọi mình, lập tức đứng dậy:



- Giám đốc đài truyền hình Thái, bọn tôi về trước.



Sắc mặt Thái Chí Tiêu rất khó coi, vẫn gật đầu, đợi sau khi ba cô gái ra khỏi phòng bao, Trương Nhất Phàm đứng dậy rời khỏi phòng bao. Liễu Hải vội vàng theo sau, hai người trở về phòng bao đối điện.



Khâu Quốc Tài thấy bầu không khí hôm nay không đúng, liền nói với Thái Chí Tiêu:



- Tôi còn có việc, liền đi trước một bước.



Thái Chí Tiêu đang muốn hỏi thăm ông ta, vừa rồi người đó có phải là con trai của Trương Kính Hiên hay không, ai biết người này gặp đã xảy ra chuyện rồi, lập tức muốn co giò chạy, Thái Chí Tiêu liền gọi y lại:



- Lão Khâu!



Không đợi Thái Chí Tiêu mở miệng, Khâu Quốc Tài lập tức vẫy tay:



- Không cần hỏi gì nữa, các anh từ từ uống đi!



Nói xong, anh ta liền vội vàng rời đi.



- Lão cáo già!



Thái Chí Tiêu mắng một câu, lão trưởng phòng bên cạnh nhẹ nhàng nói:



- Giám đốc đài truyền hình Thái, chi bằng chúng ta cũng giải tán đi!



- Tan, tan, tan cái đầu mẹ mày!



Thái Chí Tiêu đột nhiên điên lên, nhằm vào tên Trưởng phòng này mà mắng. Những lúc ăn nhậu chơi bời, ai cũng theo ông mày, đều nói thiên hạ mình vô địch, một khi xảy ra chuyện, tất cả đều chạy trốn không thấy ai.



Lưu Hiểu Hiên con tiện nhân đợi đấy! Sẽ có một ngày ông mày phải dùng quy tắc ngầm với mày mụ đàn bà lẳng lơ!



Trương Nhất Phàm vào trong phòng bao, không còn hứng thú để ăn uống nữa. Không quá lâu, Lưu Hiểu Hiên liền gọi điện thoại đến. Trương Nhất Phàm liếc mắt, biết cô ấy chắc chắn đang đợi mình, vì thế hắn liền đứng dậy ra ngoài nhận điện thoại.
- Em thấy bọn họ giống như là thổ phỉ của thôn.



Trương Nhất Phàm ôm vợ yêu, vuốt ve thân thể của cô:



- Đâu có thổ phỉ nào tặng đồ cho nhà mình? Thổ phỉ như thế này em đi làm không?



Đổng Tiểu Phàm mỉm cười một cách duyên dáng nói:



- Anh là thủ lĩnh của thổ phỉ! Thời xưa là thủ lĩnh chiếm núi làm vua.



Trương Nhất Phàm lật mình, ép cô ở dưới thân:



- Vậy em chính là áp trại phu nhân!



Lúc giơ tay ra sờ vào bên trong quần áo của Đổng Tiểu Phàm, phát hiện cô đang mặc đồ lót, Trương Nhất Phàm liền hỏi:



- Em vẫn chưa tắm à?



Đổng Tiểu Phàm ngồi dậy, vừa cởi quần áo, vừa nói:



- Tắm rồi, anh nói có người đến, em còn không mau chóng mặc quần áo sao?



Trương Nhất Phàm ồ một tiếng, hai tay nhanh nhẹn tìm đến phía dưới quần áo của Đổng Tiểu Phàm, bắt được đôi sung mãn là mình thích nhất, dùng lực chà xát.



Đổng Tiểu Phàm thuận thế nằm vào trong lòng hắn, mặc cho Trương Nhất Phàm từ từ cởi bỏ quần áo của cô. Dưới ánh đèn sáng tỏ, cơ thể Đổng Tiểu Phàm giống như một tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ không rảnh rỗi, toàn thân trên dưới không có nửa điểm tỳ vết.



Khép hờ hai mắt, hàng lông mi cong vút, khuôn mặt đỏ bừng một cách thản nhiên, nhìn làm cho lòng người say mê không ngớt.



Trương Nhất Phàm cúi cơ thể xuống, nhẹ nhàng hôn âu yếm người vợ yêu quý, chậm rãi hướng về cái cổ nhỏ dài của cô. Bộ ngực hoàn mỹ trắng nõn mà mịn màng, một đôi ngực êm dịu mà đầy đặn đứng thẳng, hình như đang biểu hiện ra sức hấp dẫn vô cùng của cô.



Cái bụng bằng phẳng, cái rốn đáng yêu, vòng eo tinh tế dịu dàng, thể hiện ra những đường cong làm lay động lòng người, Đổng Tiểu Phàm đã trưởng thành rồi, chín chắn, trên mỗi tấc da thịt, tản ra sức sống và sức hấp dẫn vô tận.



Đổng Tiểu Phàm khép hờ mắt, mặc cho lưỡi của Trương Nhất Phàm chầm chậm chu du hết thảy trên người mình. Hai chân thon dài, chỗ đen trắng rõ ràng, khiến cho Trương Nhất Phàm không thể khống chế được mình.



Một cơ thể làm say lòng người, sau khi nhẹ nhàng mơn trớn đến mỗi một tấc đất, Trương Nhất Phàm có chút khẩn cấp, lão nhị đã đằng đằng sát khí hô hào tôi muốn – Mặc dù hai người đã ở chung được hơn một năm, nhưng mà mỗi lần Đổng Tiểu Phàm dẫn hắn lực hấp dẫn vô cùng vô tận.



Bổ nhào vào, chỉ nghe thấy trong cổ họng Đổng Tiểu Phàm phát ra một tiếng rên khe khẽ:



- A--



Chính là âm thanh này, lập tức trong cơ thể Trương Nhất Phàm tất cả máu, đã châm lên trong nháy mắt.



Bùng cháy!



Cháy một cách mãnh liệt, hai người thành một đoàn lửa hừng hực bùng cháy, không dừng không nghỉ, càng ngày càng nghiêm trọng.