Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 354 : Trò chơi của đàn ông
Ngày đăng: 17:16 30/04/20
Mười hai giờ năm mươi lăm phút, người thay thế mới là Triệu Khả Tình, mặc áo cưới của chị, cùng với Thẩm Kế Văn xuất hiện ở khách sạn Shangri-La, cả hội trường bỗng nhiên xôn xao hẳn lên.
Người mới cuối cùng cũng đến rồi, một sự thay đổi thật thần kỳ, Triệu Khả Tình và Triệu Khả Hinh vốn là hai chị em, hai người cũng có chút gì đó giống nhau, hơn nữa ngoại trừ họ hàng thân thích ra, rất nhiều người nhận không ra người nào là chị, người nào là em.
Sự xuất hiện của người mới, khiến cho những người vốn đang trầm ngâm, trong nháy mắt tiếng pháo vang lên, từng người bắt đầu phấn khích lạ thường. Hai ông cụ sau khi nhìn thấy Trương Khả Tình, trước tiên là sững người, sau đó Trương lão gia nhanh chóng có phản ứng.
- Được! Được ~ được!
Ông ấy nói liên tục ba chữ, ánh mắt trìu mến dừng lại ở Triệu Khả Tình, không ngờ một người tung hoành ngang dọc lâu như ông lại xúc động như vậy. Trương Mạnh Phàm đứng bên cạnh, xấu hổ cúi đầu xuống, len lén nhìn Thẩm Uyển Vân một cái, hai người không tự chủ được tránh đi.
Trong lòng Trương Nhất Phàm vừa cảm thấy xúc động, vừa thấy áy náy, quyết định của Triệu Khả Tình đã gây sốc nặng tâm hồn của những người trẻ tuổi. Đặc biệt là Trương Nhất Phàm, hắn không thể ngờ rằng, một cô gái trông có vẻ mong manh như Triệu Khả Tình, trong khoảnh khắc quan trọng nhất lại suy nghĩ sâu sắc như vậy.
Bản thân là đàn ông nhà họ Trương, chẳng lẽ lại không bỏ ra một chút gì sao? Hắn nhìn về phía anh cả và Trương Chấn Nam, nhìn thấy ánh mắt sáng ngời của anh cả, cũng không kìm nổi mà run lên.
Là con gái của nhà họ Trương, chắc chắn phải hiên ngang lẫm liệt. Cách làm của Triệu Khả Tình, đáng để mình nghĩ lại. Sau này có nên càng vì gia tộc này mà đảm nhận trọng trách mình phải làm?
Đổng Tiểu Phàm ở bên cạnh cảm động đến nỗi suýt khóc, cô nắm chặt tay Trương Nhất Phàm, mím cái miệng nhỏ lại, bộ dạng rất xúc động.
Nghi thức đính hôn của Thẩm Lão Nhị và Triệu Khả Hinh tuy là đã bỏ lỡ đúng mười hai giờ, nhưng hai người họ cuối cùng cùng trong mấy phút cuối này, đến kịp buổi lễ, cũng xem như hoàn hảo rồi.
Hai ông cụ nhà Trương Thẩm nắm chặt tay của cô dâu, chú rể, có phần vui sướng. Lễ đính hôn lần này, cuối cùng vẫn được tổ chức một cách náo nhiệt vui vẻ. Không ngờ nghi thức vừa xong, đúng lúc chuẩn bị khai tiệc, bảo vệ của Tổng Bí thư báo cáo, Tổng bí thư đến rồi!
Sự xuất hiện của Tổng Bí thư khiến cho không khí vốn đã sôi nổi lập tức lên đến cao trào.
Thấp thoáng sau mấy người bảo vệ, Tổng Bí thư đã vào đến đại sảnh, rất nhiều người nhốn nhao tự nhường thành một lối đi, Tổng Bí thư đi thẳng đến trước mặt hai ông cụ, bắt tay với hai người họ.
Rất nhiều người không khỏi phấn khích sau khi nhìn thấy Tổng Bí thư. Đây là lần đầu tiên Trương Nhất Phàm nhìn thấy khuôn mặt và giọng nói của Tổng Bí thư ở khoảng cách gần như vậy. Tổng Bí thư trông rất uy nghiêm, cẩn thận và tỉ mỉ, từ kiểu tóc cho đến trang phục, quả thực giống được khắc nên từ một khuôn mẫu đúng mực vậy, không có một chút hỗn độn nào.
Khi Tổng Bí thư đi vào đại sảnh cũng có hai nhân viên bảo vệ không rời ông ấy nửa bước. Sau khi Tổng Bí thư đi vào, vẫn giữ một nụ cười nhân từ mà khoan dung.
- Buổi lễ náo nhiệt như vậy, sao lại không mời tôi được chứ? Haha…
Sau khi bắt tay với hai ông cụ, lại bắt tay cũng với vài vị khách chính yếu, ông ta mới quay người lại:
- Tôi chỉ đến đây xem xem, mọi người cứ tự nhiên, tự nhiên, đừng vì tôi mà làm xáo trộn kế hoạch của mọi người.
Nhìn thấy Tổng Bí thư vẫy vẫy tay với mọi người, khách khứa mới ngồi xuống.
Thẩm Kế Văn có nằm mơ cũng không nghĩ đến, Tổng Bí thư lại tặng họ bao lì xì, cầm bao lì xì này, mặt hai người lập tức đỏ bừng lên. Có người lập tức đi lên trước, chụp hình cho Tổng Bí thư và hai vợ chồng. Góc chụp đó chính là cảnh Tổng Bí thư tặng lì xì cho hai người.
Tổng Bí thư nhìn hai người, liên tục nói:
- Rất tốt, rất tốt!
Sau đó, Tổng Bí thư uống với mọi người ly rượu, uống xong mới vẫy tay từ biệt.
Thế là gã vuốt ve eo của người chị, búng tay vào tờ chi phiếu, thoải mái nói:
- Thưởng cho hai người, cầm lấy!
Một tờ chi phiếu hai trăm nghìn tệ, anh ta có thể dễ dàng tặng người ta vậy ư.
- Cám ơn Phương thiếu gia, cám ơn Lý thiếu gia.
Người chị cũng rất thông minh, lập tức tươi cười với hai người, cám ơn Lý Tông Huy.
Xong việc, Phương Tấn Bằng mới thần bí mà nói:
- Anh nhìn kĩ đi, vài sợi lông ở ngay chỗ ấy của người em, đã bị tôi thắt lại rồi.
- Ha ha ha ha…
Phương Tấn Bằng nói xong liền cười lớn.
Lý Tông Huy nhìn thật kĩ, hai chị em không mặc gì, bên trong đùi của người em, bên cạnh có vài sợi lông, quả nhiên là bị cái tên này thắt lại.
- Chó nhật!
Lý Tông Huy mắng mấy câu, Phương Tấn Bằng sau khi công bố đáp án, đến cả hai chị em ở đấy, cũng không ai ngờ rằng, cái tên Phương Tấn Bằng lại nghĩ ra chủ ý ghê gớm như vậy, thắt lông ở chỗ bí hiểm đó.
Cái thắt này làm mình mất hai trăm nghìn tệ, Lý Tông Huy lại mắng vài câu:
- Anh thật là bỉ ổi, không ngờ lại làm trò bịp bợm này.
Phương Tấn Bằng cười nói:
- Binh bất yếm trá (chiến tranh không ngại dối lừa), cái mà chúng ta muốn là kết quả, bất luận anh dùng thủ đoạn gì, chỉ cần đạt được mục đích là được, không phải sao?
Lý Tông Huy gật đầu:
- Được, tôi phục anh rồi! Mẹ kiếp, sợi lông ngắn như vậy, anh cũng có thể thắt được, rốt cuộc thì anh có bị cận thị không vậy?
- Haha…
Một câu nói của Lý Tông Huy làm cho những người ở đó cười chảy cả nước mắt.
Lúc ấy, điện thoại của Lý Tông Huy đổ chuông, cô em kia liền đứng dậy, cầm điện thoại qua cho anh ta, Lý Tông Huy cười hì hì nhận điện thoại. A lô!
- Anh Huy! Nghi thức đính hôn của bọn Thẩm Kế Văn hoàn thành rồi, Tổng Bí thư còn đích thân đến buổi lễ!
Trong điện thoại vang lên một âm thanh vội vã, mặt Lý Tông Huy đột nhiên biến sắc.