Quan Đạo Thiên Kiêu
Chương 359 : Bạo lực anh hùng - ăn miếng trả miếng
Ngày đăng: 17:16 30/04/20
Trong chốn quan trường không có kẻ thù vĩnh viễn, cũng không có bạn bè suốt đời. Câu này cũng đúng với bọn họ, những người thuộc loại đảng Thái tử, bất luận là trên thương trường hay quan trường, lợi ích lúc nào cũng được đặt lên hàng đầu.
Trương Nhất Phàm đọc trong ánh mắt Thẩm Kế Văn sự nghi ngờ. Nhưng Hồng Hổ mỗi lần đánh xong một trận, lập tức đánh tiếp trận sau. Vừa rồi hỏi Liễu Hải có nắm chắc phần đánh bại Hồng Hổ không, Trương Nhất Phàm quyết định để Liễu Hải ra thi đấu.
Ba tên vệ sĩ của Thẩm Kế Văn đều bị người ta đánh cho tàn phế rồi, hai cảnh vệ của Trương Chấn Nam mỗi người cũng đánh một trận. Bây giờ cục diện là hai thắng ba bại, bên Trương Nhất Phàm bị thua bên kia mười triệu tệ.
Nhìn thấy mấy người sắc mặt khó đoán, Lý Tông Huy liền mở một nụ cười lạnh lùng, nói trò hay vẫn còn ở phía sau, nói các người đừng nên quá đắc ý.
Lại qua hai trận, hai tên cảnh vệ của Trương Chấn Nam thân thủ cũng không tồi. Suy cho cùng là những người từ doanh trại bộ đội đi ra, thân thủ linh hoạt, nhanh như tia lửa điện. Mà hai người đã trải qua những cuộc huấn luyện tinh binh đặc biệt, do vậy, rất nhanh lại bị người đó nắm được lại thế trận rồi.
Tuy rằng đã đấu bảy trận, thắng một trận, nhưng sắc mặt của Thẩm Kế Văn thay đổi càng lúc càng khó coi. Cái tay Hồng Hổ đánh tàn phế ba tên vệ sĩ vẫn chưa xuất trận tiếp, trận thứ tám là do Tiểu Cao đánh. Lần này Tiểu Cao thắng hiểm, tuy cuối cùng cũng ném được đối phương xuống võ đài, nhưng bản thân cũng bị thương không nhẹ.
Trương Nhất Phàm nói với ông anh.
- Không thể để anh ta tiếp tục đánh nữa, nếu không thì sẽ xảy ra chuyện đó.
Nhưng Trương Chấn Nam là người cao tuổi nhất trong năm người, Thẩm Kế Văn mang đến ba vệ sĩ đều bị người ta đánh cho tàn phế, vẫn còn ba trận nữa, không đánh tiếp chẳng nhẽ lại bỏ cuộc.
Liễu Hải đứng ra.
- Để tôi đi cho!
Khi Trương Chấn Nam vẫn ở Sa huyện, đã nghe Trương Nhất Phàm nói đến Liễu Hải, nhưng anh ta không biết thân thủ của Liễu Hải ra sao, nên cũng có chút hoài nghi:
- Được không?
Liễu Hải ở trong những người này, cũng chỉ cao 1m72. Có thể nói là thấp nhất rồi, nhưng sự cường tráng chắc nịch của anh ta, người ngoài không nhìn thấy được. Mà Thẩm Kế Văn cũng lo lắng, tên này có được không?
So với ba tên vệ sĩ của họ, Liễu Hải xem như là tương đối mỏng manh. Vốn khi còn trong bộ đôi, Liễu Hải cũng được chọn trong đội đặc chủng, nhưng sau một thời gian huấn luyện, Liễu Hải vẫn vị loại ra.
Lại là Hồng Hổ ra thi đấu, trong sự đồng ý ngầm của Trương Nhất Phàm, Liễu Hải đi ra nhảy lên võ đài.
Đối mặt với tên sát thủ hung ác này, Liễu Hải không tỏ ra sợ hãi chút nào. Hồng Hổ cười lạnh lùng một tiếng, đánh giá tên này còn thấp hơn mình một cái đầu.
- Thằng ranh, kỷ lục của ta ở đây lâu nay chưa từng bị đánh bại.
Hồng Hổ lạnh lùng nói, muốn tạo áp lực tâm lý cho Liễu Hải.
Trương Mạnh Phàm kêu lên:
- Làm người không nên đê tiện vô sỉ như thế chứ?
Lý Tông Huy nói:
- Tôi không thích ép buộc, theo ý của Trương thiếu tướng đi! Ông là quân nhân, không giống một số người không có phép tắc.
Trương Chấn Nam đương nhiên không muốn kiểu đánh cuộc này, không ngờ trên võ đài Liễu Hải cất giọng nói:
- Đến đây! Có bao nhiêu hôm nay ông mày nhận hết!
Trương Nhất Phàm liếc về phía anh ta một cái, cũng không hiểu Liễu Hải có ý gì. Phương Tấn Bằng lập tức vỗ tay nói:
- Thế cứ như vậy đi, một trận quyết định thắng thua, tôi thêm mười triệu!
Lý Tông Huy nói:
- Chính là hai người đứng đằng sau tôi, nếu không đồng ý các ngươi có thể đổi ý! Nếu chúng tôi thua, tôi sẽ bắt em trai tôi xin lỗi các vị, sau này chỉ cần nơi nào có các vị, sẽ lùi xa ba trăm dặm.
- Không được, còn phải thêm một điều kiện nữa!
Trương Chấn Nam trầm giọng noí:
- Nếu các người thua rồi, về sau câu lạc bộ này, ta không muốn nhìn thấy người có đánh nhau phi pháp.
Lời nói của Trương Chấn Nam khiến cho tất cả mọi người đều sửng sốt, qua một hồi lâu, Lý Tông Huy mới đột nhiên cười haha lên.
- Được! Một lời đã định!
Vấn đề này đúng là điều Trương Nhất Phàm nghĩ, nhưng sự tranh giành trong đảng Thái tử ở kinh thành, hắn vốn không muốn tham gia, chỉ có điều hôm nay nếu đã đến rồi, thì phải can thiệp đến cùng.
Trương Nhất Phàm đánh giá hai người, thấy Liễu Hải tràn đầy tự tin, không khỏi gật gật đầu, nói vào tai Liễu Hải vài câu. Trương Chấn Nam thấy em trai cũng đồng ý rồi, thì không ngăn cản thêm nữa.
Tuy nhiên, anh ta đã làm tốt chuẩn bị rồi, nếu anh em Lý Tông Huy dám làm càn, bản thân không ngại xé rách bộ mặt này cũng phải san bằng nơi này. Vả lại với hoàn cảnh của mình và Thẩm gia trong quân đội, cũng không tin không cấm nổi một câu lạc bộ phi pháp trong hoàng thành này.