Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 370 : Tiểu đao tử cắt thịt

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Tại văn phòng Bí thư Thành uỷ Trương Nhất Phàm chỉ tiếp có một mình Chu Chí Phương, ngay cả Lưu Nhất Hải cũng phải đứng ở bên ngoài. Sau khi chủ nhiệm uỷ ban kỷ luật Giao Châu Năng Hùng ưỡn bụng bước vào mấy anh cảnh sát ở bên ngoài ngay lập tức khép cửa lại.



Ngưu Ái Vũ đã sớm bị mình phái người đến khống chế, lão không thể rời khỏi cổng chính của cục tài chính được. Vì thế Trương Nhất Phàm cũng không sợ sẽ có người đến báo tín được cho lão.



Chu Chí Phương và Năng Hùng nghe nói đến vấn đề của Ngưu Ái Vũ liền vội vàng giải thích, nhất là Chu Chí Phương diện mạo hoàn toàn không còn chút oai phong uy nghiêm nào. Lão đã hơn năm mươi tuổi, trải qua mấy chục xuân thu, gặp không ít sóng to gió lớn. Vậy mà không ngờ có một ngày lão lại phải đối phó với thế hệ sau mình là Trương Nhất Phàm.



Chu Chí Phương nói:



- Phương châm của Đảng ta luôn luôn bao dung chữa bệnh cứu người, nâng cao giáo dục phẩm chất. Chủ nhiệm Trương việc này hay là nên đợi điều tra rõ ràng rồi mới tiến hành xử lý? Hơn nữa đơn tố cáo chuyện này phần lớn là chưa xác thực, nếu chưa điều tra ra đã xử lý ngay nhất định sẽ ảnh hưởng đến tư tưởng của một số cán bộ.



Trương Nhất Phàm đã sớm dự định lão sẽ dùng chiêu cờ này để đợi mình. Vì thế hắn liền hướng ánh mắt về phía Tiền Tuyết Mai, Tiền Tuyết Mai đã sớm chuẩn bị các tài liệu và chứng cứ để đưa đến.



Bằng chứng cao như núi, hơn nữa người viết đơn tố giác lần này dùng chiêu rất lợi hại, tập hợp những chứng cứ quan trọng, phô tô thành một bản rồi gửi đến Uỷ ban kỷ luật tỉnh. Lại thêm Trương Nhất Phàm cử người âm thầm đi điều tra xác minh cẩn thận. Có thể nói chứng cứ rất chuẩn xác.



Vừa rồi Chu Chí Phương còn dự định nghĩ biện pháp làm thế nào để thông báo được cho Ngưu Ái Vũ mau chóng chạy trốn. Sau khi nhìn những chứng cứ này lão vô cùng lo lắng, sự việc đã bị bại lộ hết rồi. Chỉ có điều ngồi ngay dưới trướng của Trương Nhất Phàm làm sao lão có thể gửi tin tức đi được đây?



Đám người Lưu Nhất Hải đương nhiên là biết có người ở Uỷ ban kỷ luật tỉnh đến, nhưng y cũng không thể thông báo cho tất cả các cán bộ ở Giao Châu liên quan đến vấn đề này chạy trốn hết được



Tuy nhiên Lưu Nhất Hải là người khá thông minh, y lập tức tránh xa mấy nhân vật khả nghi quan trọng rồi gọi một cuộc điện thoại cho Ngưu Ái Vũ. Thật không ngờ điện thoại của Ngưu Ái Vũ lại tắt. Y lại gọi đến Cục trưởng quốc lộ, phía bên kia nói không thấy Cục Ngưu đâu. Lưu Nhất Hải vô cùng căng thẳng.



Ngưu Ái Vũ sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ? Nếu quả là thật thì vấn đề lớn rồi. Mọi người trong thiên hạ đều biết quan hệ giữa Ngưu Ái Vũ và Thành uỷ như thế nào rồi.



Giữa lúc Lưu Nhất Hải đang gọi điện cho Chu Đỉnh Thiên thì tại văn phòng Bí thư thành uỷ đã thoả thuận thành công. Uỷ ban kỷ luật tỉnh phối hợp với Uỷ ban kỷ luật thành phố chính thức tiến hành bắt giam Ngưu Ái Vũ.



Năng Hùng nói:



- Để tôi gọi điện thoại kêu lão ta tới,



Nói xong y liền đưa mắt về phía Chu Chí Phương, hai bên đều ngầm hiểu ý của nhau. Trương Nhất Phàm đưa mắt nhìn rồi bình thản nói:
Bên trong ghi lại thời gian y làm quan hai mươi mấy năm, lưu giữ hồ sơ những cô gái mà y đã từng kết giao. Chỉ có điều quyển này ghi vẫn chưa hoàn thiện. Đếm số người trong Ủy ban kỷ luật cũng có hơn mười lăm, sáu người.



Cụ thể ghi lại tên, biệt danh, tuổi, chiều cao, cân nặng…, những bộ phận gợi cảm của phụ nữ. Ngoài những thứ đó ra còn ghi lại quá trình quen biết và những sở thích của những người phụ nữ này.



Mười mấy người phụ nữ này đa phần đều bốn mươi tuổi, người ít tuổi nhất là hai mươi tư tuổi, tất cả đều đã kết hôn rồi. Sau khi thu thập những chứng cứ này Trương Nhất Phàm cảm thấy rất kỳ lạ. Tại sao đối tượng của y đều phải kết hôn rồi? Lẽ nào người này lại có một sở thích chiếm đoạt vợ của người khác?



Sau đó Trương Nhất Phàm đã tìm ra đáp án được y ghi lại ở trang cuối cùng của quyển nhật ký:



- Chinh phục vợ người thật khoái cảm!



Cha này quả nhiên là một tên biến thái điên cuồng, thiếu nữ không thích lại đi thích thiếu phụ.



Đối diện với những cáo buộc này Ngưu Ái Vũ chắc chắn sẽ sụp đổ.



Ngôn ngữ của thầy giáo thật đáng chết, đang yên đang lành làm sao phải kêu học sinh viết nhật ký, bây giờ chết ở cuốn nhật ký này rồi. Ngưu Ái Vũ đang ra sức mắng ngôn ngữ của giáo viên tiểu học. Đây gọi là nhật ký rởm. Nếu không phải ngày ngày tự viết nhật ký thì hôm nay bọn họ có dễ dàng lấy được bằng chứng phạm tội không?



Đây gọi là gây nghiệp chướng thì không thể sống được, tự mình đào hố chôn mình rồi.



Bằng chứng cao như núi, Ngưu Ái Vũ cũng tự biết, cho dù có thần tiên cũng không cứu nổi. Trong lòng y liền có chút hối hận, giá như từ đầu đừng có cầm tài sản đem đi. Chỉ có điều không biết Hoàng Kiểm vợ của mình có nghe được phong thanh, lập tức lấy mấy cái bao tải cất giữ ở trong phòng đem ném đi.



Sự việc của Ngưu Ái Vũ cuối cùng cũng được thông qua điều tra lấy bằng chứng. Khi đang chuẩn bị đưa đến viện kiểm sát thì buổi tối hôm đó trời mưa rất to. Bỗng xuất hiện một bóng đen ở phòng lưu trữ hồ sơ, sau đó phòng lưu trữ hồ sơ bị cháy. Tất cả những dữ liệu chỉ trong một đêm đã biến thành hư ảo.



Ầm ầm…. một tiếng sét xẹt qua chiếu sáng cả đêm đen. Ngưu Ái Vũ không ngủ được bỗng dưng nhìn thấy một bóng đen đi qua cửa sổ, y ngồi bật dậy, vô cùng hoảng sợ hét lên:



- Ai vậy?



Bóng đen ngoài cửa sổ biến mất, phía sau một làn khói trắng tiến đến.