Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 471 : Chủ nhiệm Ủy ban xây dựng ngồi trên thảm gai!

Ngày đăng: 17:17 30/04/20


Sau hơn một tháng bận rộn, công trình đầu tiên của khu quy hoạch mới tiến triển rất thuận lợi, công tác đấu thầu sớm được hoàn thanh. Do đó, Ủy ban Xây dựng nhận được sự khen ngợi của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố.



Nhưng Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng Tằng Chí Hoành chỉ thầm cười khổ. Từ sau khi Tống Vũ Hà, phu nhân Chủ tịch thành phố tới, có rất nhiều chuyện ông ta phải bàn bạc với cô ta. Mặc dù Tống Vũ Hà chỉ là Phó Chủ nhiệm, còn ông ta mới nắm quyền chính, nhưng Tằng Chí Hoành vẫn luôn cảm thấy, nếu ông ta không bàn bạc với côta một chút, buổi tối sẽ ngủ không ngon.



Hoặc trong lòng luôn cảm thấy bất an, cứ lo xem Tống Vũ Hà liệu có nói xấu gì mình trước mặt Chủ tịch thành phố hay không. “Thật áp lực quá đi!”



Đường đường là phu nhân Chủ tịch thành phố, tuổi trẻ xinh đẹp, lại có năng lực làm việc, đây đều là những lời đánh giá Tống Vũ Hà của chính Tằng Chí Hoành.



Nhưng một người như vậy lại là Phó Chủ nhiệm dưới quyền mình, Tằng Chí Hoành lúc nào cũng cảm thấy phập phồng lo sợ. Trong buổi họp hôm nay, Bí thư Trương cứ luôn công khai khen ngợi ông ta, Chủ tịch thành phố Phương không biết vô tình hay cố ý cũng liếc nhìn vài lần, khiến Tằng Chí Hoành càng cảm thấy bất an hơn.



Lui xuống đi thôi, nhưng mà oan uổng quá. Bản thân đã sắp năm mươi rồi, không dễ dàng gì mới lên được tới chức Chủ nhiệm Ủy ban Xây dựng này, nếu cứ rút lui như vậy, nhường đường cho Tống Vũ Hà, thì thật không cam tâm.



Ông ta và Tống Vũ Hà đều thuộc cấp chính cục, nhìn thấy một Tống Vũ Hà trẻ trung, giỏi giang, có khí thế như vậy, trong lòng ông ta lại chột dạ. Tằng Chí Hoành liền đắn đo cân nhắc, “Mình tốt nhất vẫn nên chuyển thôi, nếu không cứ để như thế này, sớm muốn gì cũng bị người ta đẩy xuống.”



Nhường ra và bị đẩy xuống, mặc dù là kết cục như nhau, nhưng những ngày tháng sau này bản thân sẽ sống hai cuộc sống hoàn toàn khác nhau.



Tằng Chí Hoành xách hai chai rượu Ngũ Lương lên, hai cây thuốc lá Trung Hoa, lại thêm một phong bì để tới nhà Trưởng ban Tổ chức Đới Lập Công.



Tằng Chí Hoành vừa bước vào cửa, Đới Lập Công đã biết ngay ý định của ông ta, hiện giờ ở thành phố Song Giang đang có hai thế lực lớn, rất nhiều người trong lòng lung lay bất định. Bí thư Thành ủy Trương Nhất Phàm và Chủ tịch mới của thành phố, Phương Nghĩa Kiệt, cả hai người đều có gia thế vững chắc, đều là những nhân vật thuộc các phe cánh cường quyền có thế lực vô cùng lớn.



Mặc dù cả hai người đều còn rất trẻ, nhưng sau khi Trương Nhất Phàm đến thành phố Song Giang, một loạt những cải tổ và chỉnh đốn khiến mọi người đều nhận ra rằng, vị Bí thư Thành ủy trẻ tuổi này thật không đơn giản.



Còn Phương Nghĩa Kiệt là con trai lớn của Chủ tịch tỉnh, đến nay vẫn chưa có biểu hiện gì nổi bật, nhưng chỉ dựa vào xuất thân hoành tráng, cũng đủ khiến người ta run sợ rồi. Việc hai nhân vật cường thế ấy giáng lâm tới Song Giang, những người này đều hiểu rằng, thành phố Song Giang chung quy cũng sẽ thay trời đổi đất trong tay bọn họ mà thôi.



Phương thức của hai người đó không giống nhau, nhưng lại có chung một mục đích, đó là giành được những chính tích hoành tráng nhất, làm bước đệm cho sự thăng tiến sau này. Vì vậy mà, trong lòng mọi người cũng hiểu rất rõ rằng, nên làm việc thật thà một chút, phối hợp với bọn họ, ít chuốc phiền phức vào người.



Trường hợp của Tằng Chí Hoành, Đới Lập Công cũng đã có suy xét tới, chỉ là hiện giờ vẫn chưa có vị trí phù hợp, mà cũng không thể coi ông ta như Đàm Tân Duy, ném sang cục Lương thực cho ngồi trên cái ghế băng lạnh lẽo được? Tằng Chí Hoành năng lực không phải xuất chúng gì, nhưng lại rất trung thành với lãnh đạo, điểm này thực sự rất quan trọng.



Trong cái giới này, năng lực cố nhiên là quan trọng, nhưng các lãnh đạo cũng hay thường coi trọng vế đằng sau hơn. Tằng Chí Hoành ngồi ở nhà Đới Lập Công một lúc, để lại cả đống quà rồi ra về.


Cho dù Bí thư Trương, có tiếp tục khen, ông ta vẫn phải cố lấy dũng khí, nói ra suy nghĩ của mình. Trương Nhất Phàm khá bất ngờ nói:

- Cục trưởng Tằng, biểu hiện gần đây của anh ở Ủy ban Xây dựng, mọi người đều rõ như ban ngày, tổ chức vẫn hy vọng anh tiếp tục giữ vị trí này, phát huy tối đa hiệu quả làm việc. Công trình ở khu quy hoạch mới vừa bắt đầu kỳ đầu tiên, chặng đường sau này còn dài, sao anh lại bỏ dở giữa chừng chứ? Thái độ như vậy là không được đâu!



Tằng Chí Hoành chỉ có thể cười lấy lòng, cũng không dám nhiều lời.



Thực ra khi ông ta bước vào, Trương Nhất Phàm cũng đã nghĩ tới vấn đề này, tình huống của Tằng Chí Hoành rất khó xử! Bởi vì ông ta đã cản đường của người khác.



- Vấn đề này để tôi suy xét thêm đã.

Trương Nhất Phàm gẩy tàn thuốc, cuối cùng đưa ra một thái độ như vậy.



Ngồi ở nhà Bí thư Trương khoảng nửa tiếng, Tằng Chí Hoành xin phép cáo từ. Trương Nhất Phàm liền bảo ông ta cầm gói quà về, Tằng Chí Hoành sống chết không chịu, Trương Nhất Phàm bèn nói:

- Vậy ông chờ chút.



- Tiểu Phàm, em để túi của Cục trưởng Tằng đâu rồi!



Đổng Tiểu Phàm xách theo một cái túi khác từ trong phòng đi ra, trong túi có hai chai rượu, bốn cây thuốc lá, sau đấy cô lại lấy phong bì từ cái túi kia ra, để vào cái túi của mình rồi đưa cho Tằng Chí Hoành.



- Bí thư Trương, sao làm thế được? Tuyệt đối không thể được, tuyệt đối không thể được.

Tằng Chí Hoành liên tục xua tay, nhưng vẫn bị Trương Nhất Phàm chặn lại nói:

- Đây là quy tắc của tôi, bất kể là ai đến, cũng không thể tay không ra về. Thành ý của anh tôi nhận, còn đây là thành ý của tôi, anh cũng cầm lấy đi!



Tằng Chí Hoành bất đắc dĩ nhận lấy túi quà, lúc bước ra khỏi tòa nhà Thành ủy, trong lòng ông ta vẫn không yên. Bí thư Trương không nhận lễ của ông ta, phong bì cũng bị trả lại nguyên vẹn, thuốc lá và rượu có đổi một chút, cũng xem như đáp lễ.



Nghĩ tới tác phong làm việc hoàn toàn khác nhau giữa hắn và Đới Lập Công, trong lòng Tằng Chí Hoành có chút cảm thán.



Bí thư Trương hoàn toàn không hề lạnh lùng vô tình như tin đồn mà!