Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 502 : Cơn tức giận của Tống Vũ Hà!

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Như thường lệ, khoảng mười một giờ hôm nay Tống Vũ Hà sẽ đến phòng làm việc của mình để báo cáo. Đây là quy định Trương Nhất Phàm dành cho cô ta, sau khi khu quy hoạch mới của mình được thành lập, thời kì thứ nhất và thứ hai sẽ luân phiên khởi công. Trương Nhất Phàm có thể chỉ thị Ủy ban Xây dựng của bọn họ, mỗi tuần đều phải báo cáo một lần về tiến độ của mọi mặt.



Mà mười phút trước, Trương Nhất Phàm đã gọi điện cho Hồ Lôi, để anh ta đến phòng làm việc của mình một chuyến. Hồ Lôi không biết là mưu kế, liền đi về phía phòng làm việc của Trương Nhất Phàm.



Trong việc xây dựng thành phố Song Giang, Hồ Lôi cũng xem như một nhà đầu tư không nhỏ cũng không lớn, Trương Nhất Phàm vẫn bình thường đón tiếp anh ta trong phòng làm việc, chỉ là anh ta không ngờ tới, anh Phàm dễ thương như vậy, hôm nay lại có mục đích khác.



- Thư ký Triệu, đợi một lát Hồ Lôi đến, cậu cứ để anh ta trực tiếp vào là được rồi.

Trương Nhất Phàm dặn dò một câu, Tống Vũ Hà đến rồi:

- Bí thư Trương!



Mỗi lần Tống Vũ Hà nhìn thấy Trương Nhất Phàm, trong lòng toàn cảm thấy không thoải mái. Nhất là khi Lý Tông Hán và Phương Tấn Bằng đã là trợ thủ của mình, cho vay qua lại như vậy, lấy được nhiều đất như vậy, sau khi thành một đống nợ mục nát, cô ta mới phát hiện sợ nhìn thấy Trương Nhất Phàm.



Nhưng Bí thư Trương lại cứ có quy định như vậy, đương nhiên, hắn cũng vì muốn nắm rõ tình hình trực tiếp, Tống Vũ Hà không có gì có thể oán trách cả.



Ngồi trong phòng làm việc của Bí thư Trương, Tống Vũ Hà có chút lo lắng, Triệu Vĩ đi vào rót trà, sau đó cô ta báo cáo công việc gần đây cho Bí thư Trương.



Trong thời gian gần đây, Tống Vũ Hà ngay thẳng thật thà rất nhiều, không dám giơ tay lộn xộn, mỗi lần có việc, cô ta đều kiên quyết làm thật tốt. Mặc dù như vậy, cô vẫn có chút gì đó chột dạ, luôn cảm thấy những việc đen tối trước đây của cô, giống như đã bị Trương Nhất Phàm biết được vậy.



- Bí thư Trương, gần đây tình hình rất thuận lợi, rất nhiều hạng mục đã chính thức khởi công, chỉ có hai công trình của công ty Âu Phil không biết Bí thư Trương có dự định như thế nào? Cứ làm như cũ e rằng có chút bất lợi.



- Về chuyện công ty Âu Phil, cứ để tôi xử lý, các cô cứ chú trọng vào những nền tảng xây dựng.

Hai người đang nói chuyện, Triệu Vĩ ở ngoài cửa hô lên:

- Hồ tiên sinh, mời vào!



Bởi vì ban nãy Trương Nhất Phàm đã dặn dò, Hồ Lôi có thể trực tiếp đi vào, không cần phải thông báo. Vì vậy, Triệu Vĩ rất nhanh mời anh ta vào.



- Anh Phàm!

Hồ Lôi hô lên, đột nhiên phát hiện Tống Vũ Hà trong phòng làm việc của Trương Nhất Phàm, khi anh ta nhìn thấy Tống Vũ Hà, cũng không kìm được hơi sửng sốt.



Vẻ kiên định của Tống Vũ Hà không tốt bằng anh ta, vẻ mặt lập tức trắng bệch, sau khi Hồ Lôi liếc mắt nhìn Trương Nhất Phàm, lại ra vẻ lợn chết không sợ bỏng nước sôi:

- Ai, chủ nhiệm Tống, chào cô, chào cô!



Nhìn cánh tay Hồ Lôi đưa ra, Tống Vũ Hà với vẻ mặt kì quái bắt tay anh ta, liền ngồi xuống tiếp. Trương Nhất Phàm nhìn vẻ mặt của hai người, không để lộ ra nói với Hồ Lôi:
- Em điên rồi! Anh chỉ nói đùa với em thôi, chuyện như vậy sao có thể nói với người khác chứ!



Tống Vũ Hà không tin, cô giãy giụa muốn bò dậy, bất đắc dĩ bị Hồ Lôi đè chặt xuống dưới, làm sao cũng không động đậy được:

- Anh nói dối! Hồ Lôi, nếu như anh dám nói chuyện này ra, tôi sẽ cùng chết với anh!



Hồ Lôi nhéo mạnh một cái lên mặt cô, hét lên:

- Em xem anh là loại người gì, nhiều năm như vậy, chẳng lẽ em còn không hiểu anh sao? Có khi nào anh bạc tình bạc nghĩa qua chưa, nói đùa với em vài câu, em đã nổi điên như vậy rồi.



- Nói đùa, chuyện này cũng đem ra đùa!

Tống Vũ Hà rất bực mình, hai mắt tức giận nhìn chằm chằm Hồ Lôi:

- Anh nói được làm được, nếu anh dám nuốt lời, em sẽ chết cho anh xem!



Hồ Lôi nắm chặt lấy cô, không dám buông lỏng một chút, bộ dạng của Tống Vũ Hà không giống đang diễn kịch một chút nào. Nếu chẳng may chuyện này xảy ra thì bản thân cũng sẽ gặp rắc rối.



Lúc trước chuyện mờ ám với Tống Vũ Hà, đơn thuần chỉ xuất phát từ hai người trẻ tuổi chưa hiểu chuyện, bây giờ giữa hai người cũng chỉ là đơn thuần là quan hệ thể xác, không có bất kì một tình cảm nào, cũng không mang bất kì một lợi ích hay mâu thuẫn nào.



Trước đây, Tống Vũ Hà không biết được thân phận thật sự của anh ta,, sau này sau khi biết rõ, vẫn giữ mối quan hệ này với Hồ Lôi. Hồ Lôi đoán trong lòng, phải chăng Tống Vũ Hà đã thật sự thích mình. Tuy Tống Vũ Hà vẫn luôn dùng vẻ lạnh lùng để ngụy trang mình, nhưng cứ mỗi lần cô đến tìm Hồ Lôi, Hồ Lôi đều cảm nhận được.



Hình như Tống Vũ Hà có cảm tình với mình, chỉ là bản thân cô không chịu thừa nhận, đây cũng là một trong những nguyên nhân Hồ Lôi vẫn luôn không nói chuyện này cho Trương Nhất Phàm. Đường đường chính chính là một người đàn ông, anh ta cũng không muốn làm văn trên cơ thể một người phụ nữ.



Không ngờ Tống Vũ Hà bị Hồ Lôi đè chặt xuống, đột nhiên đau lòng òa khóc, hu hu —— Hồ Lôi thấy vậy mềm lòng, thả lỏng hai tay cô ra, đỡ Tống Vũ Hà ngồi dậy:

- Đừng khóc nữa, anh xin lỗi em được chưa nào? Ban nãy đúng là chỉ nói đùa với em, em đừng lo lắng quá.



- Em sao biết được anh có phải đã bị hắn xúi giục không, cố ý đến dụ dỗ em! Anh thật làm em thất vọng quá!



- Đừng đa nghi quá, hắn không phải loại người đó, tuyệt đối không thể xem anh em như súng được.

Hồ Lôi nghiêm chỉnh trả lời.



Tống Vũ Hà không nói gì, lau nước mắt đứng dậy, đi vào nhà vệ sinh.



Hồ Lôi ngồi hút thuốc trên ghế xa-lông, không lâu sau, Tống Vũ Hà từ nhà vệ sinh đi ra, không nhìn Hồ Lôi lấy một cái, tức giận mở cửa rời khỏi.