Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 532 : Vụ biểu tình của giáo viên thành phố Song Giang

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Đêm nay có rất nhiều người mất ngủ, Phương Nghĩa Kiệt chỉ là một trong số đó.



Tống Vũ Hà căn bản không phát hiện ra, Phương Nghĩa Kiệt vô tình phát hiện ra bí mật này. Mối tình vụng trộm giữa cô và Hồ Lôi sẽ đặt một chấm hết vĩnh viễn.



Đoạn Chấn Lâm cũng trằn trọc, đêm không thể ngủ.



Tuy rằng thời gian này danh tiếng anh ta nổi trội, nhưng trong lòng áp lực lớn, Phương Nghĩa Kiệt rõ ràng có thành kiến với anh ta. Làm nhân viên số một của Ủy ban nhân dân thành phố, không ngờ không thể ra lệnh cho một Phó Chủ tịch thành phố, bởi vậy, trong lòng gã đang nghĩ ra trăm phương nghìn kế để loại bỏ anh.



Thời gian trước xử lí một đám giáo viên, sau đó rất nhiều giáo viên khác làm loạn lên, lên tỉnh kiện tụng.



Nguyên nhân chủ yếu là do vài giáo viên bị phạt tiền, trong lòng bất mãn, liên kết với giáo viên trường khác ở thành phố Song Giang, không ngừng đổ dầu vào lửa, âm mưu làm dân chúng nổi dậy.



Những kẻ này bản lĩnh khác thì không có, năng lực đổ dầu vào lửa thì rất mạnh, lại thêm xuất thân là giáo viên, đọc chút sách, có thể nói ra tí đạo lí.



Hôm qua, vài chục giáo viên mang theo người nhà đến cửa Ủy ban nhân dân thành phố ngồi ăn vạ, Phương Nghĩa Kiệt cố ý đẩy Đoạn Chấn Lâm đi xử lý.



Trong bọn họ, rất nhiều người bãi khóa, luôn mồm muốn yêu cầu Ủy ban trả lại sự trong sạch cho bọn họ.



Kì thực trong chuyện này, giáo viên bị xử lí thực sự không nhiều, chỉ là bắt được vài tên điển hình, nhưng số bị phạt tiền không phải ít, chiếm tầm hai mươi phần trăm lượng giáo viên ở mấy trường này.



Có một số hiệu trưởng, giáo viên chủ nhiệm bị khai trừ, còn có một vài giáo viên có tình tiết vô cùng nghiêm trọng thì bị đuổi khỏi ngành, có một trường hợp thì trực tiếp giao cho viện kiểm sát. Sẽ do bên công an căn cứ vào tình hình đòi hối lộ mà tiến hành khởi tố.



Trước mắt, công việc này đang được tiến hành.



Trong trường học bọn giáo viên bị phạt tiền, bị cấm dạy và bị phê bình đó, bắt đầu phản lại, đến cửa Ủy ban nhân dân thành phố ngồi ăn vạ. Mọi việc này chỉ là bắt đầu chuyển biến xấu.


Tuy nhiên, đã có người mắng mở,

-Những người này thật không có liêm sỉ! Không ngờ còn dám ra đây biểu tình thị uy!



- Đúng vậy! Thế giới này thật sự là chẳng thiếu cái gì, giống như một cô gái điếm bị vây bẩn rồi người ta coi mình là gái trinh!



-Đúng thế, đúng thế...



Nghe thấy thảo luận lung tung, trong đám giáo viên đó có người lên tiếng:

-Đi thôi, sự việc đã lên Đài truyền hình Trung Ương rồi, làm loạn nữa cũng không nghĩa lí gì.



Có người không phục,

-Không được biểu tình, chúng ta bãi khóa. Từ chức làm kinh tế, bọn họ không còn cách nào khác chứ? Đây là tự do công dân của chúng ta! Ở vùng duyên hải, tiền lương giáo viên khá cao đấy!



Đề nghị này lại được một số người ủng hộ.



Phương Nghĩa Kiệt và thường vụ phó cục trưởng đứng ở cửa sổ văn phòng, nhìn thấy hết thảy, Chủ tịch Phó không kìm nổi gật gật đầu:

-Đoạn Chấn Lâm này cũng có vài phần quyết đoán! Xem ra trò này nên kết thúc rồi.



Phương Nghĩa Kiệt lạnh lùng cười nói:

-Trò hay chỉ sợ là còn ở phía sau kia. Nếu dễ dàng giải quyết vậy thì bọn này đúng là toàn lũ giáo viên ngu.



Phó Chủ tịch thành phố hơi sửng sốt, dường như Phương Nghĩa Kiệt không hy vọng sự tình bình ổn xuống nhanh như vậy. Đây dù sao cũng là việc của cả thành phố Song Giang, không phải chuyện của riêng ai, nội chiến như vậy, không chăm lo cục diện toàn thành phố nghe chừng không ổn rồi!