Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 534 : Cái chết ngoài ý muốn!

Ngày đăng: 17:18 30/04/20


Để thi hành vấn đề cải cách giáo viên trong biên chế, từ sau khi Đoạn Chấn Lâm đề cập ra trong hội nghị, đã gặp phải sự phản đối kịch liệt của phái bảo thủ do Ninh Thành Cương đứng đầu.



Hơn nữa giữa phái kích tiến và phái bảo thủ, đã tiến hành một cuộc biện luận khích lệ, đóng vài trò là hai nhân vật số một của Thành Ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, Trương Nhất Phàm và Phương Nghĩa Kiệt đều không lên tiếng. Kỳ thật, trong lòng cả hai người đều có sự cân nhắc, đáp án cũng rất rõ ràng.



Trương Nhất Phàm ngồi ở đó tà tà hút thuốc, Phương Nghĩa Kiệt thì không ngừng uống trà, thấy Trương Nhất Pham ngồi vững như núi Thái Sơn, anh ta cũng không gấp gáp gì, chỉ có điều động tác hút thuốc nhàn nhã của Trương Nhất Phàm đã kích thích anh ta, khiến anh ta cũng không chịu nổi mà cầm lấy điếu thuốc mồi lửa.



Nhưng dạo gần đây tâm trạng của Phương Nghĩa Kiệt có chút không thoải mái, từ sau đêm nhìn thấy vết cắn trên đầu nhũ hoa bên trái của Tống Vũ Hà, anh ta trở nên trầm lặng, động chút là nổi giận vô cớ, làm cho thư ký của anh ta còn tưởng có chuyện gì nữa?



Bà xã ngoại tình, điều này đối với anh ta, đối với nhà họ Phương mà nói, là một nỗi nhục nhã vô cùng. Hiện giờ ngồi trong phòng họp, đầu óc của hắn đang rà soát từng người từng người một, xem tên khốn kiếp đã dụ dỗ vợ gã rốt cuộc là ai?



Anh ta dò xét một vòng, Trương Nhất Phàm không phải, Ninh Thành Cương không phải, Quan Bảo Hoa chắc cũng không phải, Tần Xuyên không thể nào, Vương Xán, An Bình … tất cả đều không phải, rốt cục là ai nhỉ? Chẳng lẽ cô nàng này nuôi ra ngoài nuôi trai ư?



Phương Nghĩa Kiệt tinh thần không yên!



Bởi vì Ninh Thành Cương phản đối, Đoạn Chấn Lâm liền tiến hành biện luận khích lệ với gã:

-Tại sao rất nhiều đơn vị quốc doanh đều có thể thực hành cải cách, đơn vị sự nghiệp thì lại không thể chứ? Cải cách trong hệ thống giáo dục hình thành sẽ có lợi cho việc kích thích sức phát triển sáng tạo, có lợi cho các nhân tài ưu tú có thể trổ hết tài năng trong môi trường tốt lành. Điều này cũng mang ý nghĩa rằng giáo sư quốc doanh của thành phố chúng ta không những có thể cải biến thân phận bát cơm thép truyền thống, hơn nữa tình trạng làm tốt làm dỡ đều được hưởng như nhau sẽ được thay đổi. Mục đích thật sự của việc cải cách, chính là đánh vỡ chén cơm thép, phát triển thể chế kinh tế thị trường cho phù hợp với sự phát triển của nước ta.



Ninh Thành Cương nói:

-Lý do tại sao chúng ta phải thực hiện mục đích của chủ nghĩa cộng sản, chính là để giải quyết vấn đề của tất cả mọi người, để già có chỗ nương, nhỏ có chỗ dựa, xây dựng một quốc gia chủ nghĩa xã hội thật thụ, trong tư tưởng chỉ đạo của Tổng bí thư có quy định rõ ràng, mục đích cuối cùng muốn cho một số khu vực, một số người giàu có phức lên trước, chính là để kéo theo tất cả những khu vực khác, tất cả mọi người đều giàu sang. Nếu như chúng ta phá vỡ bát cơm thép của giáo sư quốc doanh ngay lúc này, thế thì có khác biệt gì so với chủ nghĩa xã hội tư bản? Những người bị buột phải thất nghiệp kia thì phải làm thế nào?



Đoạn Chấn Lâm nói:

-Lần cải cách này sẽ lấy việc phân loại chức vị làm cơ sở, lấy việc thực hiện tuyển dụng theo chế độ hợp đồng và chế độ thời vụ làm trọng tâm, điều phối nguồn nhân sự một cách hợp lý, ưu tú hóa kết cấu nhân tài, đề cao tố chất chỉnh thể của nhân tài trong hệ thống giáo dục. Cải cách sẽ thực hiện việc quản lý phân loại các công chức ngành giáo đang nhậm chức tại đơn vị sự nghiệp hệ thống giáo dục, đưa vào phạm trù quản lý theo chế độ viên chức và chế độ nhân viên tạm thời.



-Đối với vấn đề này, tôi đã lập ra bốn điểm.
Lúc này thư ký Ngô mới cẩn thận nói:

-Gia quyến của nạn nhân, đều làm theo căn dặn của tôi, phản ứng với đồng chí công an không sai một chữ. Hiện giờ ngay cả Diệp Á Bình cũng không nhìn ra sơ hở, bọn họ nhận định rằng nạn nhân là nhảy lầu mà chết.



-Người của bọn họ có tin được không? Cậu phải luôn theo sát vụ việc này, nhất là động tĩnh bên phía cục công an!

Ninh Thành Cương ra chỉ thị, thư ký Ngô cười hì hì mà ghi nhớ lại.



-Bí thư Ninh xin yên tâm, theo quy tắc thông thường, gia quyến nạn nhân không có được bất kỳ lợi ích nào, hơn nữa tôi đã đem chuyện nói rất rõ ràng với họ, tin rằng người chết vì của, chim chết vì thực, nếu như vớt được một số tiền trợ cấp từ phía Chính phủ, bọn họ đương nhiên là quá đỗi vui mừng rồi.



Ninh Thành Cương hít một hơi thuốc

-Tôi biết rồi.



Thư ký Ngô liền đứng dậy

-Thế thì tôi không làm phiền Bí thư Ninh nữa.

Mãi đến lúc thư ký Ngô đi ra khỏi mật thất, Ninh Thành Cương lúc này mới đứng dậy, qua cửa sổ ngắm nhìn đường phố rực rỡ ánh đèn của thành phố Song Giang.



Trương Nhất Phàm, vẫn là Trương Nhất Phàm, đều là của cậu! Ta thì không tin, xảy ra chuyện thế này, cậu còn có thể ngồi vững được? Ninh Thành Cương vẻ mặt mang theo chút nụ cười lạnh lùng, chậm rãi dập tắt khói thuốc, thoáng chốc tâm trạng tốt lên.



Đi từ trên lầu xuống, ông ta ra khỏi cửa một mình.



Lái chiếc audi màu đen kia, dạo chơi trước một khu nhỏ kế bên đại viên gia quyến Thành ủy. Lái xe vào trong đánh một vòng, sau đó lại đi ra, lặng lẽ dừng xe bên lề đường.



Gần đây, ông ta rất say mê chỗ này, mỗi ngày đều phải bỏ ra nửa tiếng đồng hồ, chờ đợi ở cửa này. Nhưng người thiếu phụ khiến người ta rung động lần trước đã gặp phải ở thành phố lại cứ khư khư không xuất hiện thêm lần nữa.