Quan Đạo Thiên Kiêu

Chương 6 : Trừng trị kẻ cầm đầu

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


Trên đường đi, Trương Nhất Phàm đã tạm thời quyết định: ngay chiều hôm đó lập tức triệu tập cuộc họp chỉnh đốn, Hoàng Chấn Quốc gây chuyện như vậy, phải lập tức chỉnh đốn, không được chậm trễ!



Đề nghị của Trương Nhất Phàm lập tức chiếm được sự ủng hộ của Trần Trí Phú. Buổi trưa ba người tìm đại một nhà hàng nào đó để ăn trưa, sau đó liền vội vã trở về Ủy ban nhân dân thị trấn.



Toàn bộ thị trấn Liễu Thủy đều rất rối loạn, nhất là việc trị an, lại còn có chuyện phòng Kế hoạch hóa gia đình chấp pháp một cách bạo lực… Trên đường đi, Trương Nhất Phàm và Trần Trí Phú bàn bạc, trên cơ bản đã quyết định nội dung cuộc họp.



Lúc hai giờ chiều, Tiểu Chung, thư kí mới nhậm chức của Trần Trí Phú đến các phòng thông báo một lần, hai giờ rưỡi cuộc họp chính thức bắt đầu.



Tiểu Chung là cán bộ trẻ tuổi nhất ở thị Trấn Liễu Thủy, cậu ta cũng chỉ già một nửa tuổi so với Trương Nhất Phàm. Lúc này đứng trước mặt Trương Nhất Phàm, cậu ta cũng có chút câu nệ:



- Bí thư Trần, Chủ tịch Trương, tôi đã thông báo đến tất cả rồi.



Thấy Trần Trí Phú gật đầu, Tiểu Chung lập tức đến phòng họp, đồng thời báo cho lão bảo vệ mang đến nước sôi và trà, chuẩn bị mọi thứ cho cuộc họp.



Vừa đến hai giờ rưỡi, Trương Nhất Phàm và Trần Trí Phú nhanh hơn thường ngày, đúng giờ đi đến phòng họp ở tầng hai.



Khoảng hơn mười phút sau, người ở các phòng mới vội vã chạy đến, Trương Nhất Phàm nhìn đồng hồ, ánh mắt hắn quét qua một lượt tất cả những người này, bọn họ đều là cán bộ lão thành, đi họp không biết phép tắc. Một vài người thông minh, sau khi bước vào cửa liền nhận ra không khí có vẻ nặng nề, liền lén lút tìm chỗ của mình mà ngồi xuống, trong lòng suy nghĩ có phải đã có chuyện gì hay không?



Lúc hai giờ năm mươi phút, Trương Nhất Phàm nhìn đám người đang ngồi trong phòng nói:



- Chúng ta họp thôi, không đợi nữa!



Trần Trí Phú đang uống trà, thấy Trương Nhất Phàm hỏi ý kiến mình, liền gật gật đầu.



Cục diện của thị trấn Liễu Thủy rất hỗn loạn, Trần Trí Phú tự biết bản thân mình bất lực, bởi vậy vài năm lại đây ở thị trấn Liễu Thủy, ông đều qua loa cho xong chuyện, mặc kệ việc phần lớn các cán bộ đang vi phạm quy định.



Bây giờ Trương Nhất Phàm đã đến, tuy hắn dần thể hiện sự hăng hái của tuổi trẻ, nhưng trước tiên tất nhiên cũng phải bàn bạc mọi chuyện. Hắn cũng không cướp mất danh tiếng của một Bí thư như Trần Trí Phú, điều này khiến ông ta rất thoải mái.
Tân Chủ tịch thị trấn rõ ràng là có ý muốn giết gà dọa khỉ, sau này làm gì cũng phải thật cẩn thận. Trần Trí Phú nãy giờ vẫn đang uống trà bỏ chén xuống, mắt nhìn Trương Nhất Phàm với vẻ thích thú.



Vừa rồi xem như mình đã làm hết sức, vụ xử lý Hoàng Chấn Quốc này thế nào cũng không đến lượt mình chịu tai tiếng.



Thật ra Trần Trí Phú đã sớm muốn động đến Hoàng Chấn Quốc, chỉ có điều vẫn không có cơ hội. Phó Bí thư Lưu Thiên Lâm và Hoàng Chấn Quốc luôn luôn có cùng suy nghĩ đen tối, không xem một Bí thư như ông ta ra gì. Lần này xem như Trương Nhất Phàm đã hoàn toàn đắc tội với Lưu Thiên Lâm.



Tiếp theo, Trương Nhất Phàm nói đến vấn đề trị an và việc xây kênh.



Vấn đề trị an tất nhiên phải làm, nhưng luật lệ trị an lại do đồn công an quản lý, nên tất cả mọi người không thèm quan tâm tới. Nghe nói Trương Nhất Phàm muốn xây kênh dẫn nước giữa sông Liễu Thủy và sông Vĩnh Tế, mọi người một lần nữa lại bị ý tưởng này gây chấn động đến mức ngơ ngẩn cả người.



Ngày xưa có vua Tùy Dương Quảng, ngày nay có Trương Nhất Phàm, xây kênh đào, thật sự rất vất vả và tốn kém! Xây kênh thì được, nhưng tiền ở đâu? Xem ra hắn còn không biết đến khó khăn của phòng Tài chính!



Ý tưởng này hơi không thực tế, như ngựa bay lúc ẩn lúc hiện vậy. Mọi người đều thầm nói như vậy.



Trương Nhất Phàm không hề để ý đến ánh mắt sửng sốt của những người này, thản nhiên hỏi Chủ nhiệm phòng Tài chính Tưởng Trung Hoa một câu:



- Chủ nhiệm Tưởng, thị trấn còn thừa tiền không?



Tưởng Trung Hoa cũng bị không khi vừa rồi gây áp lực, ngay cả thở mạnh cũng không dám, nghe Trương Nhất Phàm hỏi, y lộ vẻ hoảng sợ, sau đó lắc đầu:



- Tài chính của thị trấn còn không đủ để trả tiền lương, đừng nói đến chuyện còn thừa.



Trương Nhất Phàm trong lòng suy nghĩ, hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn quang hội trường, cất giọng nói:



- Hiện trạng của thị trấn Liễu Thủy mọi người cũng thấy rồi, xây kênh đào là chuyện phải làm, nếu thị trấn không có tiền, chúng ta phải đi vay. Chuyện tiền bạc, để tôi phụ trách, chuyện nhân lực vật lực, Bí thư Trần sẽ tự tay giải quyết. Hy vọng mọi người phối hợp, tận tâm tận lực làm những điều có ý nghĩa cho thị trấn Liễu Thủy. Hôm nay hội nghị tạm dừng ở đây, tan họp!